02 tháng 2, 2007

Bóng ma trường áo tím (2) : Thấy ?

- à, mà tui kể đến đâu rồi ?- đến cái chổ "chẳng thấy gì hết !" rồi "giải tán" tụ họp, thì ... gì gì nữa đó ? lẹ, đi thầy ...
- mấy đứa sao mà vội, tạm ngưng hồi một đó đi, thu thập đầy đủ "data" mới bấm nút "run"... giải mã được chớ ! Sang hồi hai như đã hẹn nha " Học trò cô N.H thấy ... ???" Chuyện cũng kha khá "kinh dị" y như đóng trong phim Hitcock đấy. Truyện ma mà bắt thầy tung kết luận trước (xem comments) thì ... mất tính "kinh điển" và hết chất "kinh dị" rồi ! Ai "dị ứng" một hai nóng ruột : ý thầy là sao ? là sao ? thì thầy tí tửng mà rằng cở tuổi thầy thì chỉ tin có "ông Trời và ông ... bác ...hề hề, bác sĩ thôi, hê hê !"
Cho thầy mượn một đọan trong "Bóng Ma Trường Áo Tím" của nhà văn Bình nguyên Lộc để làm khúc ... dạo nha :
- Thôi bỏ mùng xuống ngủ các cha ! - Tụi bây ơi, mùng của mình vén coi có vẻ thất trận lắm ! Tụi áo tím hồi đó tao đi ngoài đường thấy chúng nó vén mùng khéo mà bắt thèm. Chúng nó may mùng trùm phủ ngoài trụ, rồi muốn vén, vo tròn lại từ lai trôn vo lên, như con gái thợ cấy xăn ống quần . Thật là tay con gái có khác . - Các cô con gái áo tím dễ yêu hồi đó bây giờ đã hóa ra bà già rồi bây ơi, trời hỡi nè, đời người sao mà thấm thoát , cô áo tím của tôi đã năm con bảy cháu rồi nè trời ! - Hu…..hu…..! - Thùng ! - Các anh ơi, sao mà nằm trên giường nầy, tôi nghe như hương thừa của ai còn phảng phất đâu đây….. - Giường cũ biết còn hay không ? - Sao lại không . Trường Gia Long là cái trường độc nhứt không bị quân đội Nhật và Pháp sung công thì cái gì cũng còn nguyên vẹn cả, trừ người xưa. Kìa cái cây dé ngựa ngoài sân, ngày xưa, cô áo tím của tôi chiều chiều đã dựa vào đó mà làm thơ. Cây cối bây giờ đã thành đoàn cổ thụ già, đang chờ người đi mất tự ngàn xưa … Ngày nào tròn trăng lại nhớ….. (Bình nguyên Lộc)
Cây cối bây giờ thành đòan cổ thụ già (trường mình cưa bỏ hết rồi, làm mới lại vườn ... vườn bông, có đồi cảnh - chưa có suối róc rách thôi - sáng lạng lắm), đang chờ người đi mất tự ngàn xưa ... (cái vụ này nhà văn Bình nguyên Lộc nói, thầy ... không dám !) Ngày nào trăng tròn lại nhớ ... (bây giờ trường mình có đồi rồi, nghe như ... Đỉnh gió Hú ?) Thùng ! Thùng (tiếng trống)
- Ông P biết không ! (biết gì mà biết) Trời đất tui nhìn lên, thấy mấy cái quần ... xà lỏn đứng lớ ngớ ! Ai, ai cho tụi con lên đây ?- Thưa cô tụi con bị mất ... quần ! (chuyện thiệt đó, học sinh 12a3 thời trước 80)- Rồi, tụi bây thay đồ ... bậy bạ, cờ đỏ cuốn rồi, phải không ? (chú thích, giờ thể dục, nam thay đồ ở khu sân thể dục riêng, nữ phòng riêng, ai làm biếng ... sexy không đúng chổ, cờ đỏ lụm hết đồ làm tang chứng, phạt ! mà dĩ nhiên chỉ có mấy ông ... đực rựa làm biếng thôi)- Đi, đi tìm cờ đỏ mà nói chuyện ...- Thưa cô ... (tiếng rụt rè) kèm ngón tay chỉ chỉ (rất là rón rén, thậm thụt) ...- Cái gì ? mấy ông tướng !Bạn biết rồi, học trò cô H đang đứng ở đâu phải không! Đó là cánh cửa nhỏ, chổ dành cho thợ điện, thợ sửa đồng hồ chui lên. Cánh cửa, bên trong tối ....
Học trò tôi (comments) thấy cánh cửa bị niêm phong (đúng, thầy xác nhận), học trò lớp tối thấy ... áo dài tím với chi tiết gì gì đó (cho thầy hỏi, tối sao con thấy đến từng chi tiết ... hấp dẫn vậy ?), trở lại còn học trò cô H thấy gì nào ?
- Cô ơi, hộp quẹt, con có đem theo hộp quẹt ... Rõ rồi, bạn thấy đó, ý đồ ... khám ( + phá !), đen tối, có ... "lộ trình" đàng hòang (bây giờ nên tránh "qui trình" rùa lắm lắm). Mà tội, cô mình trẻ lắm (30 năm xưa rồi còn gì, bạn đồng nghiệp già chớ có trợn mắt mà "xỉa" trán tui), cái lũ ... xà lỏn kia, cho chúng kiếm lẹ cho xong !
Quẹt được đốt lên ....
Phụp !
hôm sau kể tiếp và tiếp là "tiếng trống ...", phải giống cái cách kể truyện "1001 đêm" mới linh chứ ?
tPhương

Không có nhận xét nào: