19 tháng 8, 2007

Ta, Nhà ngươi

Ta, Nhà ngươi. magnify
Sáng nay , ngồi bên quán cà phê lề đường ở Bình Hưng Hòa, tôi chợt hỏi người bạn " Nhà ngươi nói coi, ai là người đầu têu trong nhóm gọi nhau "ta, nhà ngươi ". Thì ổng chứ ai, anh S. đó.Tôi cũng đóan là vậy. Nhưng tôi là người nhỏ tuổi nhất biết anh qua bạn bè, vào nhóm "ta - nhà ngươi" qua bạn bè trễ nhất, nên cái lịch sử cũ kỹ "ta - nhà ngươi" nói thật tôi không rành !


"Ta, nhà ngươi" đơn giản hai từ cho hai ngôi ? Không hề có số nhiều "chúng tôi, các anh". Chúng tôi cho đông, cho ... dựa hơi à ? Các anh cho nhiều, cho ... lịch sự ứ ? Ừ, cũng chỉ đấy ngừoi thân, và, hình ảnh học trò đầu chít khăn tang, ơn thầy hay cho số ít đỡ quạnh hiu ? Đơn giản vậy sao mà đơn giản !


Rồi tôi lặng lẽ nhớ "Nhà ngươi ăn sáng chưa ?" "Ta nói cho nhà ngươi biết ..." và nhớ cái vẻ mặt ngạc nhiên với con mắt nhướng nhướng tròn xoe "ta thấy tào lao ..." "nhà ngươi coi ..." nhớ nụ cười hiền ... Anh người Nha trang, phải chăng danh xưng " ta, nhà ngươi " là từ xứ sở miền trung này ? phải chăng "ta - nhà ngươi" là bởi phong độ ... "biết người biết mình" ? là do bỡn cợt ... "hàn vi phong vị phú" ? là cái nét rất riêng ... của anh ? là cái "trời thần" gì đi nữa, thì khi lần đầu "bị" nghe, quả thật tôi hơi bị "sốc" ! Vậy mà cả nhóm già trẻ cách biệt nhau hơn cả chục tuổi, ai cũng như ai, vẫn cứ chí chóe "ta, nhà ngươi " tất ! như You and I ?


Tưởng lạ, tưởng "sốc", mà hóa ra "ta, nhà ngươi" lại thấy ... hay, thấy ... bình đẳng hai ngôi, thấy ngọt ngào thân thiết chứ nào có "kênh kiệu" gì đâu ? Giận, cãi, thương yêu ... gì thì cũng "ta, nhà ngươi"


Ừ, cũng chỉ "ta, nhà ngươi" mới nói chuyện thăng trầm, ai là ai thấy gai thấy hoa ?

Tiễn anh, nhắc câu thơ của Tagore anh hằng ưa thích :
"let those who only see the thorns have eyes to see the rose" mà rằng !


Image Hosted by ImageShack.us
By gvphuonga
(bài dạy anh tự gõ, tự vẽ trên stencil, quay roneo cho học trò)


phươnga

Không có nhận xét nào: