30 tháng 9, 2007
Cầu gầẦM.
(ảnh Minh Giảng báo Tuổi Trẻ)
" Từ triều về nhà, nghe tin chuồng ngựa cháy, Khổng Tử nói, "Có ai bị thương không?" Ông không hề hỏi về Ngựa. (Luận Ngữ) Câu chuyện không dài, nhưng có tầm quan trọng rất lớn. Ở thời ông, một con ngựa có thể đắt gấp 10 lần một nô lệ. Khi không hỏi tới ngựa, Khổng Tử thể hiện sự quan tâm lớn nhất của mình: con người. (Khổng Tử)
" Đối với Nguyễn Đình Chiểu, khái niệm nhân nghĩa biểu thị một lòng thương người mênh mông sâu thẳm như đại dương. Mà lòng thương người của Nguyễn Đình Chiểu trước hết là thương dân, nhất là dân nghèo khổ, là thương những người dân lương thiện mà lại bất hạnh và bị chà đạp. Đến những người ăn mày là những người cùng cực nhất của xã hội không ở ngoài lòng nhân ái của ông:
Đứa ăn mày cũng trời sinh
Bệnh còn cứu đặng thuốc dành cho không (Nguyễn đình Chiểu)
(photo Tuoitre)
Nổi đau bàng hòang ! Nào phải riêng ai - chẳng phải là Khổng phu tử hay Cụ Đồ Chiểu để có lòng thương - phải dân Việt thì ai - không - đau - là - thương ! cái đau tang tóc thương tật ở xã Bồ Đề, cái nhói thương tội nghiệp phải cầu Quan Thế Âm cứu khổ cứu nạn cho người !
10 giây kinh hòang
10 giây một tiếng gầm
10 giây mà một tiếng lấy đi bao mạng người ?
10 giây đó tiếng gầm của một nhịp cầu : kinh khủng chưa ?
Cầu gầầầm ! Là nơi gầm cầu của những cuộc đời lam lủ, sống, ở, chết, về cũng một nơi, lại chính cái nơi Gầm bùn đất của con đen. Tiếng nghẹn rấm rức từ dưới khối bê tông tàn dần ở đó, Gầm cầu !
bởi người điếc không nghe, vậy đó tiếng cầu GẦẦẦM
Là trời, là Ai ác quá !
tPhương
!!!
ngohuyquyen
dongnguyen832003 ( 10 phút trước đây )
chac tai bi an het sat thep xi mang nen moi xay ra co su nhu ngay hom nay.neu co thi phai ban bo nhung ke an tien cua cua dan...
tvtuyen ( 31 phút trước đây )
quá kinh khủng và bi thảm ,1 phút tưởng niệm những người đả mất ..............
nguyentrang ( 56 phút trước đây )
Thật khủng khiếp.Tôi xin gửi lời chia buồn đến các gia đình nạn nhân.
pq2128 ( 1 giờ trước đây )
đại nạn
nhokcon ( 1 giờ trước đây )
Tội ngịp những người đó wá. Công trình nì đã làm chết bít bao nhiu là người dân. Gia đình họ đang lâm vào hoàn cảnh khó khăn. Bây giờ hem bít fải làm sao nữa. Ước gì mình có thể gánh vác 1 fần trách nhiệm đó cho họ đỡ cực khổ.
trang http://clip.vn/watch/gnN,vn,Sap-cau-Can-Tho.html
nhokcon : Chòi ơi, ước gì thời gian dừng lại lúc đó. Chứ đừng đề các côg nhân chết như vậy
boyluonbuon :buồn wá , chắc bị ăn bớt rồi hix hix buồn wá bởi vậy làm ăn sống nhăn
sinhdesign :xin chia buồn với các gia đình nạn nhân
toilaai000 : sao ma kho the nay ba con oi moi day toi di can tho con thay no ma sao gio kho wa
philh
philh : XEM NHỮNG HÌNH ẢNH TANG THƯƠNG NAY CHÚNG TA HÃY CẦU CHÚC CHO NHỮNG NGƯỜI BỊ NẠN VƯỢT QUA GIAI ĐOẠN KHÓ KHĂN NÀY
thieny :DOC VA XEM NHUNG HINH ANH TREN BAO, TOI CAM THAY SE SAT TRONG LONG, TANG THUONG QUA, DAU DON QUA, XIN HAY NHANH NHANH CHUNG TAY GOP SUC CHIA SE NHUNG CANH DOI DAU KHO NAY, NHUNG NGUOI DA VA DANG GOP SUC XAY DUNG CAY CAU DE CHUNG TA DI , LAM NGAN LAI DOAN DUONG CHUNG TA PHAI VUOT QUA..XIN CHIA SE ..VA CAM ON
.....
tPhương !!!
Giấc mơ đèn trời (*)
xin cho những lời chúc trung thu hôm nay, hồi hướng về các bé kém may .
Cám ơn các bạn Chung Tay, nhờ các bạn
niểm vui từ các em bé có lẽ đã lan sang mọi người trong ngày này, một Trung Thu thật Trung Thu phải không các bạn ?
tPhương
(*) entry này sử dụng hình ảnh trên blog VitreemcoH (blogger Dương Trọng Nghĩa), nhạc Thằng Cuội (nhạc sĩ Lê Thương)
Ngọai khóa Lý - Tóan
thank you
tPhương
Học tập tích cực.
(*) ngọai khóa của tổ Vật Lý 24.9.2007
* và công nhận hệ thống âm thanh của trường mình ... í ẹ ! (phải la lên cho trường ... ngó ?)
tPhương
Tả bạn thân.
Ai từng nhốt một "thằng" bạn thân bằng muôn vàn iêu mến, thì hẳn nhiên chỉ cần nhắc đến tên là "nó" nhảy xổm ra trước mắt, rõ ràng là mái tóc nè, con mắt nè, cái miệng nè ... không lẫn lộn vào ai với ai được. Vậy mà tôi rơi vào một tình thế ... xấu hổ không ngờ ! Người bạn thân, thân NHẤT ngồi trong hình đó nhìn tôi cười cười. Bạn tôi đâu, người bạn tôi muốn ôm chầm lấy là ai trong hình này ? Bạn nói : đây là nguyên "băng" Trần Lục ? Lục nào lục mãi chỉ ra một ... dấu than ! Tôi lặng rất lâu bởi trùng trùng điệp điệp khúc phim quá khứ hơn 30 năm quay về. Tưởng rằng đã mất tưởng là đã qua ! Cái tên Thứ này, thân lắm, thân ơi, thân phát khóc khi vui, thân phát khùng khi ghét, thân "nhất-trần-đời" (có nhớ 3 từ này không Thứ) Thứ ghép với Phương : tPhương này là từ tắt của Thư Phương - bút hiệu nhí nhảnh thời xa xưa. "Nhiều khi muốn đi về con phố xưa, nhiều khi muốn quay về ngồi im dưới mái nhà ..." (thật cảm xúc như khi đọc bài "Ngồi y" của nhà thơ Thu Nguyệt !)
Năm 73 cùng Nga ra sân bay tiễn bạn du học, chỉ là bye bye mà chảy nước mắt khi xe quay về - người iêu nhìn tôi, lạ ? Rồi năm 74, Q. qua US đi học, gửi mấy trái đấm thôi sơn, trả thù mà ! 73, 74, rồi 75, đứt ! Những người bạn xem như là lạc_ cách_ tinh_ cầu, biết còn sống đó mà vĩnh viễn dám mơ ngày gặp được ? 34 năm, lâu lắm ha, xa lắm ta mà bất ngờ email bạn đến !!! Mừng đến không ngờ, hờn một chút tỉ ti, tủi một chút "nghèo nghèo" ... khó gặp ... ai kia ! Lá thư đầu tiên của bạn vẫn hơi hướm vẫn giọng điệu T của ta. Mà hình đầu tiên được nhìn, sao có thấy bạn ta đâu ? Hay tại vẫn nhớ hòai hình ảnh "nhóc con" ôm đàn rải khúc "công viên là vàng" đã dính luôn vào ký ức. Bởi đứt phim, gián đọan, đã nhảy phim đến khúc cuối ! Ôi ngỡ ngàng lẫn bẽ bàng. Bạn ơi, chúng ta "lớn" thiệt rồi sao ? Mà sao kiểu giỡn, tiếng cười, giọng tếu cứ còn ru ?
Thế là P liền nảy ra "sáng kiến"...cầu cứu các đệ tử của mình . P bảo sẽ tung lên blog tấm ảnh đó + với tấm ảnh 35 năm về trước của Thứ để nhờ tụi học trò ... truy lùng thủ phạm. (Vậy Thứ chuẩn bị tinh thần, đi ra đường mà thấy ai cứ nhìn mình chăm chú thì đừng tưởng là người ta ngắm mình vì mình ... đẹp lão nhá, học trò của P đang đi làm nhiệm vụ đó)
Nga cũng nảy ra "sáng kiến" (đúng như ông bà mình hay nói "cái khó ló cái khôn " - hay là ... bần cùng sinh đạo tặc, haha). Chỉ biết là sáng kiến của N đã thành công nên P lui vào..." tối kiến", hihi. N biết có 2 người gặp Thứ gần đây là MC và TH. Thế là ... N gửi H tấm ảnh và hỏi ...H thấy có ai wen k (tiếc là mẫu ...đối thoại rất là tức cười giữa N&H lại mất rồi, N giống như con mèo đang ...vờn con chuột H mà H k biết âm mưu thâm độc, vẫn cứ ngây thơ), H nói ai giống anh Thứ vậy. Haha, vậy là...dính chấu rồi. H nói người ngồi giữa, nhưng đến khi thấy N vặn vẹo, hỏi H có chắc chắn k thì H ... run, bảo là thấy... giống giống. Rồi H bảo Thứ có gửi nhiều hình cho H lắm.Thế là N bắt H fải gửi tất cả cho N. Mà ngộ ghê nha, H gửi 3 lần, N vẫn k mở hỉnh ra được (bởi vậy mới càng tăng thêm phần hồi hợp, ly kỳ). Khuya quá, N buồn ngủ nên bảo H gửi cách khác, sáng hôm sau N sẽ xem Thế là xong, sáng hôm sau thì tấm màn bí mật đã được bật mí. Haha, P bảo "Nga thấy chưa, bạn của P vẫn đẹp trai vậy mà". P nói "đúng là cái nhìn đầu tiên bao giờ cũng chính xác, khi mới nhìn , P cũng đã ngờ ngợ là Thứ rồi"
Mà ngộ lắm nha, khi Nga gửi cho con gái (bên Pháp) tấm ảnh, k hiểu sao nó hỏi " chú Thứ là người ngồi giữa hả mẹ". N giật mình: chả lẻ chỉ 1, 2 lần xem hình người bạn thân của Bố mà nó lại nhớ đến vậy sao !
Úi, úi, cháy chất xám mất rùi hay tại NHÌN hòai ... tẩu hỏa nhập ma !!!
tPhương
Kính cái Lễ
(tranh Bùi xuân Phái)
Ông anh vợ kể tiếp : ... đấy, mấy ông già ghê lắm, đừng có mà đùa !
Tôi thì cứ hóng cổ mà nghe (bởi không biết thì dựa cột nghe vậy), chuyện cậu L. (em của mẹ vợ tôi) "bắt lổi phải" cái đám trẻ !
... Anh D thì : "cậu ạ "nhân tiện" con đi công tác, lâu ngày nhớ cậu quá, tiện thể con ghé qua thăm cậu luôn. Vâng, có chút quà con gọi là ... ." Còn anh K. thì " cậu ơi, năm nay con về đây chấm thi, nên con "tổ chức" cho cả nhà về thăm cậu luôn, thế là đẹp nhất cậu nhỉ ?" Ông già cứ thủng thỉnh "nhại" lại : ừ, thằng D nó "nhân tiện" thăm mình, mình cũng "tiện thể" nó về thăm, gửi cho chúng 4 ống lạc cây nhà lá vườn ! Còn thằng K. nó biết "tổ chức" thăm mình, cho nó luôn ...8 ống lạc vậy !
Thế là "tổ chức" hơn hẳn "nhân tiện" rồi. Nhưng quà cáp là chuyện nhỏ. Quan trọng là sự "đánh giá" của cậu kìa ! Tôi nghe chuyện mấy ông anh mà ... bất giác "lô tô" trong bụng, cha cha ông anh có "ý gì" mình không đây ? Mấy năm trước (xưa rồi, "bỏ qua đi tám" há ?) nghỉ hè trường tổ chức tour Hà Nội, Hạ Long, xe chạy qua Hải Dương, có vào thăm đền Nguyễn Trãi, Trần Hưng Đạo ... thế mà không nhảy cóc bỏ tour xuống thăm các cậu (ở Chí Linh, ở Kinh Môn, ...) hử hử ? Con rễ này ... "coi chừng đó" ! Tuy khớp trong bụng, Rễ tôi cũng làm bộ tỉnh rụi thăm dò " uả, còn phần em, cậu có nói chia mấy ống lạc không anh ?" Ông anh tủm tỉm "ối giời ơi, nếu tính "có chiếu cố" thì đã chia cái Nga cho chú rồi ... đòi hỏi gì nữa. Cậu T, cậu L, cậu N. cũng có nhắc chú đấy, mà thương ..."
Khà, hú vía. Theo cái cách cậu đánh gía "tiện thể" "thăm" mà còn ... bị "mất quan điểm", thì "rễ" tôi tội lỗi, tội lỗi đầy rồi ! Mà còn ... thương, chắc tại "con ở" miền nam nên miển chấp ? Hì hì, được chiếu cố, - tôi ngọac miệng "tới" luôn : " mẹ mình cũng ... chả-dám-đùa đâu !" Mấy ông anh nghiêng ngó ... nhau, tuy biết tôi nam bộ "bông lông" mà chắc ý cũng đang hỏi "thằng này mấy ly rồi ?" Tôi từ từ ... "thưa" tiếp : "Em thấy cậu N mới bước vào nhà, móc trong cặp táp ra gói trà để lên bàn thờ liền... Thế mà mẹ giận đấy, cậu thưa, mẹ ừa, cậu hỏi mẹ cứ ... nhát gừng. Biết có chuyện rồi. Thiệt, chắc mẹ chịu không được, hỏi bâng quơ, gói trà ở đâu ra, ai để ... không không vậy ? Em thấy cậu ... giật bắn người, chạy ngay ra bàn thờ, ú ớ với mẹ ... Ha ha ! Ông anh nạt tôi "uống đi "...
Thì uống, ực một ly ... 50 %. Kính cái lễ.
Phải học tập người già, học người già cái "Lễ" để "trị" học trò ... chơi !
Sợ chưa ! sợ đi nhá ! sợ đi ... mà !
tPhương
19 tháng 9, 2007
Cha tôi (*)
(*) Phan thị Vàng Anh
Cha tôi nóng tính, điều đó ai cũng nói. Ở nhà không ai dám đùa với cha, ngoài chị Thắm. Chị là người duy nhất dám nhờ cha tôi dịch hộ bài học rồi ngang nhiên ngủ gật ngay bên cạnh. Chị Thắm cũng là người duy nhất biết nhổ tóc sâu và lấy ráy tai, và làm cũng tùy hứng, bất kể lúc đó cha tôi đang bận bịu đọc sách hay học bài. Ra trường, chị đi thực tập một năm ở An Giang, lâu lâu mới về một lần, thời gian đó, tóc cha tôi bạc hẳn. Tôi nhớ, khi chị đi được mấy ngày, một buổi tối, người yêu chị đi thăm về, tả lại cho cha tôi nghe cái cảnh lạ nước lạ cái của chị dưới quê, cha bảo: “tội nghiệp!” Rồi hai người sụt sịt khóc, khi ấy, hai mẹ con tôi thấy cha thật là ủy mị!
Rồi cha tôi bệnh nặng, những tháng cuối cùng, cha chỉ nằm trong phòng, không nói được, không biểu lộ tình cảm gì trên mặt, chỉ ngơ ngác nhìn trời qua cửa sổ. Vậy mà, theo thói quen, thấy tờ báo nào ở cạnh cha cũng cầm lên đọc, khi thấy mẹ tôi cầm quyển sách nào đi ngang cha cũng nhìn cho được cái gáy sách, dù đã không hiểu được gì nữa. Bạn của cha tôi đông lắm, họ đến thăm và ai cũng thấy rằng ông Trời sao thật tàn bạo, bắt một con người thông minh như cha phải sống như một đứa trẻ mới sinh. Tôi đi học về, vào giường ngồi chơi, nắm tay cha, gầy guộc, và khóc, có lần, cha tỉnh ra, nhìn tôi cau mày và cũng khóc theo. Sau đó ít ngày, cha mất.
Sau lễ hỏa táng, anh Định và tôi được giao nghi lễ cuối cùng là đem tro của cha thả xuống sông. Tôi ngôi sau, ôm chặt cái túi còn ấm nóng. Đây là cha tôi, ngày nào còn ôm tôi, đứa trẻ con ngủ gật trên xe; đây là thầy giáo tôi… giờ thu lại trong hũ cốt và một bao tro. Chúng tôi ra sông Sài Gòn, khi tro được thả xuống, tôi biết từ nay mình đã mồ côi cha, chỗ dựa lớn nhất đời tôi đã mất, và tôi sẽ phải học, như cha dạy: “Học không phải để vui, mà để không ai giết được mình!”. Học để thành người.
Phan thị Vàng Anh (nguồn : Văn nghệ Chủ nhật)
Đọc xong bài viết của nhà văn Phan thị Vàng Anh nói về cha mình (nhà thơ Chế LAn Viên), lòng chợt chùng xuống lạ. Tôi bỗng nhớ ba tôi những ngày cuối cùng trong nhà thương Chợ Rẫy. Và ông dạy tôi "làm gì cũng cho đàng hòang" . Còn tôi cũng làm cha, cũng làm thầy, mà thấy mắc cở, có nói được với con mình, học trò mình một điều hay như là : “Học không phải để vui, mà để không ai giết được mình!”.
tPhương
17 tháng 9, 2007
Đứng MỘT chân
Hay không ? Thay vì trầm trồ bạn vổ tay đi ...
Mấy hình này biểu diễn đứng ... "một" chân hiu hiu thấy ớn óc.
Người yếu tim sợ nó té ... bất tử !
tPhương
(*) nguồn : amazing things
xin rê chuột vào mỗi hình, di chuyển chuột các hướng để xem full size.
16 tháng 9, 2007
Mưa bên LỀ PHẢI
Trưa qua đi ăn đám giỗ, tôi kể câu chuyện gặp giữa đường nghen, là tên truyện ở ... trên đó. Kể xong hỏi mọi người trong bàn tiệc"ai hiểu gì không ?" mọi người cười rần "không hiểu, không hiểu" !Tức quá chẳng ai hiểu, thôi kể với ... blog chơi - kẻo uổng câu chuyện thiệt , uổng cái ... qúy đi !?
Buổi sáng xong tiết 4 tôi phóng xe về để chở vợ lên Bình Dương (ga Sóng Thần) ăn đám giỗ bà ngoại (ui, học trò 12A5, tinh ý lắm, thấy tôi nhấp nhổm nhìn đồng hồ hoài chúng cười "thầy mong hết giờ về với cô").Từ cầu Bình Triệu trời đã đổ mưa. Mới đầu là rặn chơi vài ba nhát, sau đùng đùng xả ào ạt ... khiếp ! Tôi không dừng lại để trú mưa vì sợ mọi người đợi lâu lại lo. Vợ, chồng phom phom trong mưa cũng ... cinéma lắm chứ ? Hà, tưởng mưa vậy mà lúc quẹo phải ra xa lộ Đại hàn mưa cũng ngơi ngơi. Điều bất ngờ là phần xa lộ bên tuyến tôi đang chạy KHÔNG mưa, còn bên tuyến ngược chiều lại thì đang MƯA. Bên này đường khô ran á, bên kia đường ướt nhẹp ! Tả vậy cho tăng phần thú vị. Thú vị đây là chuyện "kỳ lạ" : trên cùng một con đường mà bên mưa bên không ? Thích chí quá, tôi la bên "mưa bên LỀ PHẢI, mưa bên LỀ PHẢI ". "Bên phía tay trái anh mà nói - PHẢI - thấy - phải - gì ?", vợ ngồi sau lưng sửa lưng (thì phải ngồi sau lưng mới sửa lưng - chớ ngồi "đối địch" với tôi bảo tôi quẹo phải tôi "thông minh" hỏi bên phải là ... bên nào coi chừng ngọng !). Vợ tôi "cá tính" lắm, không chịu "phải biết là mưa bên lề phải". Ừ, tôi đổi chiến thuật liền, không gân cổ hò "mưa bên lề phải" nữa. Tôi dịu ngọt (vổ về vợ mà) " Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ , mưa vẫn mưa bay bên lề bên PHẢI". Hi hi, khoái là tui, "phó thường dân" cũng được quyền ... HÁT như ... "ca sĩ" vậy đó, còn vợ,"Sếp thường dân" chắc "phê phê" nhạc Trịnh, cứ cho tôi hát không "mất đoàn kết" cãi nhau nữa ! Bạn xử đi, tôi khoái mưa bên lề phải thì la "mưa bên lề phải" có chắc mưa đâu ? ờ có gì đâu !
Nhưng mà cũng ... sợ, phải "nể vợ" chứ (bạn bè làm chứng cho), nên lúc đi ngược về SG, tôi vớt vát "đúng chưa lúc nãy mưa bên lề phải đây nè?"
Xin lổi, cái này phải để học trò lớp 10 trả lời, chuyển động cơ học, bài đầu tiên "hệ qui chiếu"
Bên phải, bên phải ai ?
tPhương
13 tháng 9, 2007
Phim / Thơ ?
By gvphuonga
thí dụ như là iêu,
thí dụ để thay lời muốn nói,
thí dụ về sự lãng mạn "thời này !" sẽ ...
sẽ là đoạn phim hay bài thơ ??
tPhương
11 tháng 9, 2007
Aai xe ôm ?
Cuối tháng 8 rồi, từ Nha trang tôi dông qua Đà lạt cho trọn ... tour hè (leo đèo Yên Ngựa, mới đi lần đầu nên thật đã con mắt nhìn). Chuyện xảy ra ở Đà lạt. Bạn coi hình đi. Ờ ờ có 4 ông xe ôm đang đứng bến đợi khách ? Có một ông xe ôm hình như không ... chính gốc Đà lạt (chân xỏ dép thế kia !). Vậy mà có người tin, có ngừoi gọi xe đàng hoàng. Đừng nói tôi khoe là " tài xế xe ôm" của Vợ nhá. No, khách vãng lai đi xe thiệt mới ... hay chứ !
Tôi đang ngồi trên chiếc xe Yamaha đợi vợ vào mua thuốc ở tiệm thuốc tây gần tiệm tranh thêu XQ (trên đường xộc thẳng rạp hát 30.4). Thình lình có nguời leo xe bảo "Đi anh" - mà không phải giọng vợ ? - tiếng đàn ông í ! Ui cha, tôi quay lại trố mắt - tại chưa kịp hiểu (chứ đâu phải kém ... "thông manh"). Vị khách tiếp "đến THĐ ..." Chắc thấy cái mặt tôi ngệch ra lẩm nhẩm tên đường, khách "à, xin lổi" rồi tụt nhanh xuống xe. Đến lúc này thì tôi cũng à ra ... hiểu hết (ừm mà khách "hiểu" trước tôi, hihi). Vợ tôi từ tiệm thuốc tây đi ra, chắc là thấy hết nên tủm tỉm cười cười ... Tôi "hớn hở" bốc phét ... vừa rồi có một cô ... Vợ tôi "phang", xạo, thấy hết rồi, anh chàng đó tưởng anh xe ôm chứ cô nào, cái mặt ông ... Hề hề, tôi cứ tưởng cái mặt mình ... thầy chứ ?
Chuyện thứ hai là cái hình chụp, bạn thấy đó. Vợ vào chợ Đà lạt, chung quanh gần gần đó đâu cũng có bảng cấm đậu, chẳng lẽ tôi cứ lái xe xà quầng ? Nhập vô bến của mấy anh xe ôm, gật đầu chào rồi tỉnh bơ ngồi đợi ... đến tài ! "Hình như" mấy anh "quan sát" mình dữ lắm. Một anh thốt "anh mới ở "bên đó" về ?" Mèn ơi, không chịu cho mình ... "ôm xe" , ý "xe ôm" ?
Tôi "trần ... gian" ! Hi hi ! Mà tôi là ... ai, dưới mắt ... mọi người ?
tPhương
Phơi sách ngoài sân.
Người ngồi đó, ngồi co ro nước lụt, chẹp chẹp dõi theo con nước. Nước liếm láp lên thềm. Nước ngập thềm lơ lững hỏi ... dám cho vào nhà không ? Ánh đèn lung linh dụ nước cựa mình từ từ lăn vào nhà, sấp sấp. Nước trong nhà long lanh quá ! Nước ngoài trời đồm độp gõ đều lên mái ngói. Mưa cứ rơi. Nước lên cứ lên chậm chậm thảnh thơi. Người thơ thẩn nhìn ? Nhìn gì nữa thì cũng ... vậy thôi ! Vợ chồng ... "ý tứ" nhìn nhau ... , nhìn lên những khoảng dột men tường tươm rỉ ..., nhìn xuống những chiếc dép nổi ... đong đưa ra cửa, đong đưa vào nhà ...Thở dài, lại nhìn các kệ sách men tường ... chết, chết rồi ... (cho chết luôn - lười biếng khỏi dọn, sách lườm thườm biết dọn đâu ?)
Đấy là cái ngày chủ nhật lễ mà mưa ầm ỉ ! Một tuần qua, cái "hậu" đến nay vẫn còn ... ngổn ngang ! Đống sách ngổn ngang ! Vợ ta thán ... không đọc nữa thì bán "ve chai" gì cũng để, để ... khổ quá ! (mà bỏ, bỏ cũng tội nghiệp cái ... lòng "ham hố" chứ !). Nói có ... sách, vợ tôi lượm những cuốn để lâu mốc trắng, ủ nước dột chèm nhẹp thấy ... ghê "nè, nè có đọc đâu?" ! Nói vậy chứ cũng te te dọn dẹp. Người khiêng bàn ghế ra sân. Người lui cui dọn sách, đem ra chất lên bàn phơi. Rồi dòm trời nắng hay mây đen để liệu mà ôm sách chạy. Thiệt là ... cực khổ ! Vấn vương gì mà không bỏ ... ? Có khi giận ... sách, ta ... trả thù " Thôi cực quá hay là em à, bỏ sách vào lò vi ba ... cho tan nước?". Vợ ... tròn mắt một cái, đương nhiên không nghe lời ... xúi rồi, nhưng chạy về ngoại "thỉnh" đâu ra cái máy sấy tóc ..., hà hà té ra lời góp ý của ta cũng ... sáng suốt ! Nếu vậy thì entry này sao thành "phơi sách ngoài sân" ?
Thì vầy, ngần đó sách, ngậm nước như vậy đó, hỏi sấy bằng cái máy sấy tóc thì ... tay em gầy guộc ... mỏi, tết Congo là ... đến bao giờ ? Ráng CỨU sách thì lạy trời cho nắng, con "phơi sách ngoài sân", những cuốn sách hẩm hiu tội nghiệp ngậm nắng đi sách ơi cho chữ còn đừng mất !
Chữ còn. Dù mưa hôm qua. Ôi nào, sách lầm than, nằm mọp trên đường ? Lạy Trời cho sáng, giữa Trời đọc sách ... sống ! Chữ đỏ bầm te tái ruột, trời mưa, mưa rồi chổ trú ? ĐẤT, ĐẤT để về ? có không ?
tPhương
08 tháng 9, 2007
Chơi với cái bóng
Bạn tôi ơi. nghệ thuật Tạo Hình Qua Bóng này có hay không ? Vậy mà tôi buồn đó ! Thì xem người mà chạnh nhớ đến ... ta, truyện bên ta !
Hãy nói về một buổi tối, một ngôi nhà vắng, một ngọn đèn theo gió lắc lay ...
Người thiếu phụ Nam Xương chỉ bóng mình trên vách cho con chơi "Cha kìa !"
Đứa bé tin, đứa bé vui, đứa bé thiên thần hạnh phúc bi bô "cha ! cha !". Người cha trên vách uốn éo vờ vịch thế nào thì cũng ... khớp với lời mẹ líu lo.
Mẹ cứ huyên thuyên đi để đứa bé tội nghiệp tin vào một điều GIẢ NGỘ - để người cha dị hình phải là cha thật, để nuôi niềm vui đợi cha về trong tối nay, tối mai, và tối tối cho cha thân yêu về, tối ... thui (thì bóng mà chẳng đen với tối à ) !!!
Bởi tối "thui thui", thấy sao nước mắt người thui thủi ? Bởi gió rin rít, có nghe đâu tiếng thở dài người héo hon? Chiếc bóng có gió hùa mới nhún nhẩy lừa phỉnh ! Thử im gió, bóng "đơ" thì còn gì là ... đồ giả ! Chỉ MỘT ngọn đèn (mà nhớ : mở một ... con mắt) bóng mới thành ! Chớ sao - nhiều đèn như đèn bàn mổ - hư bột hư đường (mất bóng) sao ... dụ con !
Chiếc bóng ma quái kia ... , kìa cha ruột về đứa con không nhận cha mình, tội sao người thiếu phụ Nam Xương !!!
Bạn biết đấy đoạn kết buồn, không kể nữa ...
Có ai viết lại truyện không ? Cho mẹ con chơi với nhau, chơi dưới ánh đèn, dưới ánh trăng ... - đừng thèm chơi với cái bóng ! Ừ nhìn về phía ánh sáng đi - đáng đời cái bóng đen đủi bị bỏ lại đằng sau lưng, cóc ai thèm thấy chứ đừng nói là chơi ... (có phải ?)
tPhương
06 tháng 9, 2007
khai giảng
Lễ gắn huy hiệu trường cho các ... tân binh Những gương mặt cười rạng rỡ ...
còn cựu binh ... chỉ các thủ khoa, á khoa ĐH về trường truyền lửa cho các em ?
và đây "cái nắng ngày này" của trường xưa gửi người cũ ...
.
tPhương
05 tháng 9, 2007
Giỗ đầu
hôm nay ngày giỗ đầu của Mẹ, lại mùa Vu lan ! bài nhạc có phải dành cho các anh ở xa ...
phươnga
Optical Illusion
Nhìn bằng mắt, nghe bằng tai, mà nhìn PHẢI thấy (không ông bà lại la cho "có mắt không ... tròng" hic hic !)
BIỂU nhìn sao phải thấy ... vậy à há ?
Trật lất !
Nhìn sao mà thấy vậy là Eye illusion đó, thấy không ? (chưa thấy ? xem thêm ... đâu đó ...)
Nhìn sao thấy "sao"
Nhìn vậy thấy "vậy"
mới ĐÚNG .... là chứ !
tPhương
Alexandre Yersin
"Một số cuộc đời, như cuộc đời của Alexandre Yersin đáng được chúng ta kể lại vì chúng được dệt nên từ những cuộc phiêu lưu mới lạ. Người đàn ông có vóc dáng nhỏ bé này không màng đến danh vọng và cuộc sống phù hoa, ông là một nhà thám hiểm vĩ đại và một nhà khoa học thực thụ, luôn tìm kiếm cái mới. Đối với một số người không thực sự biết ông thì ông thật kỳ quặc và bí ẩn, như phần lớn những người Paris theo học thuyết Pasteur khác. Nhưng với tất cả những người xung quanh, ông được yêu mến và kính trọng một cách sâu sắc". (nguồn: VnExpress)
Cuộc đời....
Alexandre Yersin, tên đầy đủ Alexandre-émile-John Yersin, còn được gọi là Alexandre-John-émile Yersin, sinh nǎm 1863 ở Vaud - Morges, Thụy Sỹ. Nǎm 1882 ông nhận bằng tú tài vǎn khoa, và nǎm 1988, sau khi tốt nghiệp trường y Paris, ông đã chính thức nhập quốc tịch Pháp. Cũng trong thời gian này, ông tham gia vào nhóm nghiên cứu của bác sỹ Luis Pasteur. Sau đó, bác sỹ Yersin trở nên nổi tiếng qua nhiều công trình tiên phong do nhóm nghiên cứu của Pasteur tiến hành. Niềm say mê du lịch đã đưa ông tới Việt Nam.
Tháng 7/1891, khi tới thám hiểm những cao nguyên ở Việt Nam, ông đã phát hiện ra Đà Lạt, và sau đó là nhiều nguồn nước ở khu vực này. Ông cũng nổi tiếng vì đã khám phá ra nhiều bí ẩn của vùng cao nguyên phía tây Việt Nam.
Mặc dù Yersin yêu Đà Lạt, ngôi nhà của ông lại nằm ở Nha Trang. Tại Nha Trang, Yersin đã xây dựng nên Viện Pasteur, mang tên người thầy của ông. Bác sỹ Yersin cũng có một nông trại ở Nha Trang. Ông nuôi ngựa để tiến hành nghiên cứu về miễn dịch. Ông cũng có đóng góp to lớn cho ngành cao su Việt Nam, vì chính ông là người đưa cây cao su Braxin vào Việt Nam. Alexandre Yersin cũng là người gây dựng những đồn điền canh ki na đầu tiên ở Việt nam, từ đây người ta sản xuất ra quinin.
Bác sỹ Yersin sống giản dị ở Nha Trang. Ông được người dân địa phương yêu mến vì đức khiêm tốn và sự chǎm sóc mà ông dành cho mọi người. Ông mua một khu dán trại bỏ hoang và sơn nó thành màu trắng. Đây vừa là nhà vừa là phòng thí nghiệm của ông. Dân địa phương thân mật gọi ngôi nhà của ông là Lầu Ông Nǎm hay Tháp Ngà.
Nǎm 1940, sức khỏe đã giảm sút, Alexander Yersin về Pháp lần cuối. Nǎm 1941, ông trở lại ngôi nhà thân thương ở Nha Trang, ở đây ông đã sống những ngày còn lại và trút hơi thở cuối cùng vào ngày 3/1/1943, thọ 80 tuổi. Trong di chúc, ông yêu cầu được chôn cất tại Nha Trang, gần gũi những người mà ông yêu mến. Vì kính trọng và biết ơn những đóng góp của ông cho mảnh đất này, hằng nǎm vẫn có nhiều người tới thǎm viếng ngôi mộ của ông ở Nha Trang (xem nguồn)
Trầm tư Yersin
Ông đã ra đi từ rất lâu
Căn nhà ông nay đã khác
Những cuốn sách, ngọn đèn, chiếc nghế
trong phòng làm việc
Và biển
Biển thì thầm nhắc nhở đêm đêm
Alexander Yersin !
Đi đến nơi nào tôi cũng gặp Ông
Bà mẹ xóm Cồn, em bé Hà Ra,
Chàng trai Cầu Đá
Những con chuột bạch, những đàn ngựa
Rừng cao su và bãi cỏ non
Tưởng nơi nào cũng còn ghi dấu chân Ông...
Alexander Yersin !
Đã đến những đâu mà nơi nào tôi cũng gặp
Giữa trưa Sài Gòn, gió lạnh Cao nguyên
Lâm Viên, Bảo Lộc
Những cây thông đứng thẳng đồi Cù
Mặt hồ và những chiếc Pê-đan-lô
Ông đã đi những đâu mà
Nơi nào tôi cũng gặp
Có người sống như bão táp
Có người lặng lẽ như một vì sao
Có người mở đất làm giàu
Còn Ông đi tìm thuốc tìm việc tìm người nghèo
Một đời cho mà không nhận
Chết vẫn trầm tư...
Rất nhiều lần tôi dừng lại trước Viện Pasteur
Ông ngồi đó vẫn trầm tư với biển
Trong mắt Ông có điều gì sâu kín
Kẻ cơ hàn hay người mẹ bên kia Thái Bình Dương ?
Alexandre Yersin !
Ông là con đường khai mở
Là thuốc chữa bệnh, là ngàn cây trước gió
Nhưng đôi mắt hiền từ kia
Mới chính là biển là đời !...TRIỆU PHONG (Nha Trang)
Nha Trang
Đây là pps Suisse (from AnhDung) - tiếc là có nhạc rất hay mà không post được lên blog !
Và đây là biển Nha Trang nhìn từ ... phuonga :
Hì hì Thụy Sĩ đẹp, nhưng không có ... biển. VN ta có biển ... biển bạc rừng vàng, mà biển nỡ đẹp không khi còn đó cái nghèo ?
By gvphuonga
By gvphuonga
By gvphuonga
tPhương
khỉ THIỆT
Năm nay chẳng phải năm khỉ, mà đi chơi gặp khỉ, "phải" nói chuyện khỉ, bạn xem có khỉ THIỆT không nhá ?
Mấy ngày qua tôi đi Nha trang chơi, ra Vinpearl land nữa - có đu cáp treo bay qua biển, cha ơi, cứ như Tôn Ngộ Không đằng vân quá hải ? Đi khoảng 25 phút thì qua tới đảo.(trước đây tên là đảo hòn Tre).Trên đảo có màn xiếc thú và nhạc nước là free (nhạc nước ách lại vì dành sàn tập diễn cho Miss VN ). Xiếc thú diễn ngoài trời với diễn viên là chó và khỉ. Chó học làm toán cộng. Khỉ thì có màn nhào lộn, đi dây thăng bằng ... Tôi nhớ hình bìa cuốn Vô gia đình (Sans Famille của nhà văn Hector Malot ) vẽ ông thầy cao to, chú khỉ đu trên vai ? Chú khỉ trong truyện dễ thương quá, một thầy một trò thật cảm động !
Đâu rồi hình ảnh gánh xiếc đầy tình thương trong truyện ? Khỉ thiệt ! Ở đây các chú khỉ bị buộc dây và diễn dưới cái roi nhịp "tróc, tróc ". Các chú khỉ đi xe đạp, chạy xích lô ... thì đúng nghề giữ thăng bằng của chàng rồi, ơ có gì đâu ? Xiếc mà ! Khà, để tăng phần ... kịch tính, các chú khỉ phải ĐUA - chứ nào "đi" ! - phải chạy hộc tốc ĐUA ? Khỉ thiệt ! Chú chàng rình rình thấy thầy bận theo dỏi bạn khác thì ... tà tà đạp ! Tróc tróc ! Sợi dây quất ! Thế là chạy, chạy bán sống bán chết ! Mọi người cười ồ, cười cái ma mảnh khôn vặt của chú khỉ ? cười cái cách chạy hãi hùng ?... xe đạp ngã lăn chiêng, cứ kéo xe lết đất nhanh nhanh cho bằng bạn mà không biết dựng xe lên để đạp ! Lại "tróc tróc". Khỉ thiệt !
Nhìn đôi mắt khỉ mà thấy nét ... khỉ hoảng loạn, sợ hãi. Thật tội nghiệp ! Mọi người càng cười lăn, cười khoái trá ! Xiếc dzui ! Đua nhau cười ... quá đã !
Có con khỉ "giả" ...................... .................... nhân ? sợ quá, leo tót lên cây ... trốn.
By gvphuonga
Khỉ thiệt ? Coi hình sao giống ....
tPhương
500 đồng
Đừng hỏi 500 đồng là ... bao nhiêu ? là 500 đồng VN, chỉ có thể trả lời vậy, vì tôi thật không biết giá trị của 500 đồng ở thành phố có mua được ... gì chăng ?
By gvphuonga
Vậy mà, khá bất ngờ khi tôi mua vé tham quan Tháp Bà Ponagar, Hòn Chồng (ở Nha Trang) hiện nay là 10.500 đ và 5.500 đ - có 500 đ lẻ ? Khi hỏi lý do sao không tính .. chẳn - thối tiền lẻ ... mất công lắm? Nhân viên bán vé cười, vẫn thối chứ, và giải thích 500 đ đó là tiền mua bảo hiểm !
À, thì ra là vậy, rất hay. Lòng tự dưng thấy vui vui, 500 đồng NHỎ mà ... có ÍCH ghê chứ ?
tPhương
Origami
Khi nhỏ tôi nghe ông cậu nói về một món đồ chơi tuyệt vời, nó có thể chế ra mọi con thú "bằng giấy "... Thật khó tin ? Bằng giấy mà thú gì cũng "tạo ra" được thì GIỎI lắm chớ ! Thật ngon ơ, thật ... VÔ giá !
Lớn lên tôi biết đó là nghệ thuật xếp hình Origami (Nhật), Thật là tài tình : có một tờ GIẤY , rồi biến thành CON THÚ, hay nhỉ ! Tôi hỏi người bạn đang ngắm những tác phẩm ... GIẤY này : thấy sao ? đáng giá bao nhiêu ? Ui cha, bạn trả lời ... 1 dollar ? Hà ? Thì xem, nó làm từ tờ giấy 1 USD mà !
Câu trả lời của bạn làm tôi bất mãn ? Tôi nhớ lại những con hạc giấy mà học trò tôi xếp như ngàn lời chúc dành cho bạn bè không may ! Ừ con thú giấy, giá trị có thể chỉ 1USD (hay mấy đi nữa), nhưng cái tình chân thật, cái mong mỏi an lành dành cho bè bạn qua ngàn con hạc chắc chắn phải tính là vô giá chứ !
tPhuong
Tình ... tang tang tình !
entry này để các trò "sinh hoạt" tiếp, ghi cảm nghỉ về "sinh hoạt hè" (đã qua) :
"sinh hoạt" Tình bạn, "sinh hoạt" Tình yêu , v.v...
Ối a, tình ... tang ... tang tình ... (nhạc dạo rồi, vào đi chớ)
tPhương (many thanks to Ms Tuyet Xuan)
Họp, chiều cuối ... hè
Có buổi họp đầu năm. Có buổi họp cuối ... hè. Cuối hè để bắt đầu lại một đầu năm.
Những ngày hè trôi qua, và lu xu bu công việc - như Sếp nói cả những công việc không tên, vậy mà đã xong đã hoàn thành tất tật. Tưởng là ăm ắp, là cựa mình chật chội, mà cũng xong ! Đóng sổ lại, còn thưa thớt lại vài ngày hè cà lơ phất phơ ? Xong việc với nhiều tin vui và vui của trường. Cảm giác xong việc rồi ... thừa thải. Thấy bơ vơ với tần ngần ! Rãnh thênh thang lại ... buồn ? Ngắm những ngăn kéo. Xong hè ! Chất vào đó cuốn tập kỷ niệm sáng nay học trò mang vào. Chất vào đó năm tháng tuổi nghề, Chất vào đó có không bụi mùa hè mù tung bao là cảm xúc ...
Rồi nghe một bài thơ ...
Buổi chiều đi uể oải,
Như một điệu blues buồn !
Những buổi chiều ngơ ngác,
Nắng trên phố mênh mông...
Vàng lên một ngọn khói,
Người đàn ông mắt buồn,
Đong đưa trên ghế dựa...
Hoa tím lại tím hơn !
Những hoàng hôn ngoài cửa,
Người đàn ông mắt buồn !
Một hôm không trẻ nữa,
Những buổi chiều ngồi im...
Lá rụng đầy hai vai,
Lá rụng trên tóc dài,
Ngày đi qua lặng lẽ...
Một điệu blues... buồn quá !
....
chiều họp cuối năm 24/8, à, cuối .... hè !
tPhương
The Kid
The Kid is notable as being the first feature length comedy film to effectively combine comedy and drama, as one of the opening titles says: "A picture with a smile, and perhaps a tear..." | |
---|---|
Theatrical poster for The Kid (1921) | |
Directed by | Charles Chaplin |
Produced by | Charles Chaplin |
Written by | Charles Chaplin |
Starring | Charles Chaplin Edna Purviance Jackie Coogan Henry Bergman Lita Grey |
Music by | Charles Chaplin (composed 1971) |
Release date(s) | January 21, 1921 |
Running time | 68 min. |
(on www.clip.vn from Lucgiac)
giới thiệu film ... 1921? film hay chứ ? "A picture with a smile, and perhaps a tear..." à, "khuyến mãi" thêm địa chỉ URL LÝ ... rất lý thú đó nghen
tPhương
Tino Rossi
Chà bậy quá !
Một lần ra nhà sách Phú Nhuận hỏi có CD nhạc nào của Dương Thiệu Tước không ? Người bán hàng trẻ trả lời : Dạ, chắc là ca sĩ trẻ quá, mới nổi nên cháu không biết !
Ha ha, thôi kệ ... mà Elvis Presley, The Beatles (thập niên 60, 70) bạn trẻ có biết chứ ? Xưa, từng thập niên mới chọn một lần "thần tượng" đại diện cho trào lưu âm nhạc của thời đại. Tino Rossi là danh ca Ý thế hệ xưa hơn - tôi không chắc là ca sĩ có được xếp vào top của thập niên 40, 50 ? - nhưng qua hỏi chuyện, tôi biết được có nhiều người già ... ái mộ "Cụ"
Nghe thử 2 bài nhá : "Catari ! Catari !" và "Besame Mucho" (bài này hôm qua đã nghe The Beatles trình bày rồi)
Sẽ không công bằng, nếu không có ...trào lưu "trẻ" góp mặt ở entry này. Vậy mời, xem thử cái "tài năng" ... hip hop luôn thể :
ừ, "ca sĩ trẻ chưa lên... Idol" nên cũng ... chịu ! "không biết" há !
tPhương, many thanks