29 tháng 12, 2006

Phụ đề trà đi ...


Nghe giục giả ... ? Chùm ảnh "phóng sự" hội trà mới post lên như thiếu thiếu ? Cái vô ngôn liệu có thành hữu ngôn ! Trình độ chưa đạt, thôi thì đa ngôn (và đại ngôn) cho nó ra đúng là ... hội chợ !?


Uống trà đi ? Uống trà hay uống chè thì thủng thỉnh, ai mà hối hả vậy ! ... Trưa nóng, anh tôi gò lưng chở tôi trên chiếc xe " cố vấn" (lốp xe .. tả qúa, dùng ruột xe cắt ra quấn thêm vào ... chờ thay vỏ mới) đi cà tưng cà tưng khắp Hà Nội, cho biết "Hà Nội 36 phố phường" ... sốc sốc tưng tưng.... (Tôi nói là năm 81 đấy) Hà Nội nhiều cây thật. Hà nội lạ với tàu xe điện, với hình như quán cà phê thay bằng hàng chè dăm ba cái ghế bên vĩa hè núp dưới tán cây. Mát, khi nhấm nhẳng miếng kẹo lạc ... chiêu một ngụm chè ... Uống từng hớp, tôi nghe anh cắt nghĩa chè vối, hớp, chè tươi, hớp, chè thái, hớp, chè lạng ... Tôi liên tưởng thì chắc cũng nhiều lọai như cà phê có moka, ban mê, long khánh ... trong khi đưa mắt nhìn ngắm phố phường. Cây nhiều, nhưng tôi cam đoan mát là nhờ chè ... nóng húp đấy, đã thật ! Tin không thì ... bảo ? Trong nam, ly trà đá mới thấy mát, đúng không ? nhưng cốc chè anh em tôi uống ... nóng, mới đã khát trời ạ ! Cái cách uống làm tôi nhớ ông nội tôi, cà phê ... đi, uống nóng ... (uống giống chè ... Nam, hê hê, chè ... nam là ngọt lử như "chè" bà ba quậy đường thiệt ngọt không phải "chè"... trà Bắc nóng hổi )... vội , vì ông tôi đổ ra ... dĩa, húp (cho mau nguội !). Uống trà, chẳng có "dô,dô" rầm rộ, trà có cái ... đạo trà nữa (à, trà đạo chứ ?) Thủng thỉnh uống, thủng thỉnh nghĩ suy ! Các trò ơi, làm bài thi đọc đầu bài không vội, thủng thỉnh nghĩ suy, phải có cái tâm ... trà đạo, chứ đừng có ... tà đạo nhá !


trà đi ? thì cũng từ từ, đúng hàng "một tôm hai tép" đã, khéo mời chào ? Xưa, thời "ngăn sông cấm chợ" làm ngày không đủ phải "tranh thủ" ... đi buôn ! Học trò tôi, lính QĐ4, cứ đi Bắc về phép vô Nam là cộ ba lô trà, ba lô thuốc vàng Lạng sơn (kiếm tiền tàu xe chút đỉnh ấy mà ! ). Nhờ học trò mà tôi cũng biết cái hậu trà nó ngon ngọt chép chép (dù khi mới uống eo ơi vị đắng thấy ... bà cố !) và đều đều có thuốc thơm ... phì phèo (thơm râu thầy ! đấy là học trò lớn nói). Chẳng hay ho gì, (các trò nhỏ không được bắt chước) ý tôi kể, là nói " ngọt bùi nhớ lúc đắng cay, ra sông nhớ suối có ngày nhớ ... chiêm bao !" Đi trà thôi ! (mua bán chuyên ngành ... chui từ Bắc vô Nam: trà, bột mì ; từ Nam ra Bắc: cau tươi là đúng mode đấy !!!) Ối, giấc mơ con đè chết cuộc đời con (con ... này ngôi thứ nhất, không phải con ... kia ngôi thứ hai !). Bây giờ thượng đế bán mua càng nhiều ... container càng hất hất mặt, có mà nhét mà dấu vô ba lô "quân tư trang" cho nhục vai năm thước rộng ... "Bỏ phiền não ! Bỏ phiền não !" Uống trà ngắm thư pháp thôi ! Mà bỏ vô ...? "thùng rác" đâu ? chứ ấm trà bình trà thì nhỏ lắm lắm chứa không hết nổi !"Phiền não là nghiệp chướng của ta, có đâu là .... tội lỗi của NGƯỜI !" (trà nói ! còn Thầy nói : làm bài đừng viết ... thư pháp, thầy không có thì giờ ngắm ra là con lảnh đủ á )


đi ? (đi đâu ?) thì đi tìm ấm, bình để pha chứ ! uống trà phải có ấm pha (tôi không nói ... trà đá, trà bịch ...). Đấy, cụ Nguyễn Tuân cũng có viết về bình trà "gan gà", ấm tống, ấm chiêu .... cái thú chơi thanh cao hiền triết ! Không biết cụ Vương Hồng Sển có bộ sưu tập ấm trà dữ dội như nghệ nhân Vũ Quý Nhân (Thái nguyên) với hơn 300 ấm bình to nhỏ (có cả ấm gà thần ba chân) ? Cũng phải thôi, chở cái lễ cái nghĩa thì phải có bộ, có tông đàng hòang. Đi trà là lễ nghĩa. Tết, đi trà. Cưới, đi trà. "Thương mến không bằng cung kính". Học trò lính của tôi, khi pha ấm trà mới là xông lên phòng tôi í ới mời trà Thầy ! Trường ra trường, Thầy ra Thầy, óach vậy đó. "Nhẩm xà" mà nghĩ, biết đâu uống trà nhiều mà học trò tôi rất ... lễ độ. Bứoc vào lớp, học trò (lớn gấp đôi số tuổi tôi) đứng lên, gở quân hàm cất vào túi, nghiêm chào, rồi mới ngồi xuống, lấy quân hàm ra đeo lại (hì hì !). Có đâu bây giờ " con đứng lên cho .... Thầy chào" mới chịu đứng lên hết mà chào Thầy !


? còn mỗi dấu hỏi ? Hỏi rằng trong mỗi lớp có bình trà được chăng ? Thầy giận, uống trà nhâm nhi cho hạ hỏa. Trò có lỗi, phạt cung kính mời trà cho Thầy mát lòng (xem ảnh mời trà mà thấy ... khóai). Thầy khát, uống trà cho thấm giọng, giảng mới xung. Thầy đói, uống trà cho ấm ách no, khỏi ăn cơm (để lương cho nhà nứơc ... mắc nợ chơi !). Lớp học có bình trà là thấy "thần sắc" ... sư phạm : trường ra trường, thầy ra thầy thôi !


"lẽ đương nhiên" ? (mời xem ảnh)


tPhương (bài viết này ... ủng hộ trà VN, muôn năm)

Đà lạt hội trà

và một góc ... trà !

27 tháng 12, 2006

Từ đâu ánh sáng đến ?

"Ánh sáng đến từ đâu ?" nghe xuôi tai hơn ! Không phải đâu, entry này không viết về ánh sáng, không phải một bài dạy quang học cho học trò tôi. Tôi chỉ định "nhấn, nháy" cái "từ đâu ?": từ đâu ánh sáng đến, đâu muốn lí giải "ánh sáng đến từ đâu" ! Có khác không ? như khi tôi nói " Các em có nghe Thầy nói không ?" - là còn ngọt ngào thương iêu đó -  chứ khi tôi lên ... gân "Thầy nói các em có nghe không ... !" thì liệu mà bảo nhau ... coi chừng cơn thịnh nộ ! à, ừm !


    


Hình như nhà văn Saint Exupéry với Terre des Hommes, có tả về ánh sáng nhìn thấy dưới Trái Đất trong chuyến bay đêm gây cho nhà văn một xúc động tuyệt vời. Bạn tôi lúc thuyền lấp ló xa bờ ứa nứoc mắt nhìn "cái ánh sáng bồn chồn thương nhớ" mà tê tái buồn tuyệt vọng. Và "thế hệ thứ tư" vỗ dàn trống làm bằng thùng thiếc tự tạo ở Củ Chi, đánh cho lửa bập bùng cao lên hực lên mà sánh với vừng sáng thành đô bùng một góc trời ! Ánh sáng và ánh sáng, phải đâu từ đô thị phố nhà - mà nơi có con người đó?


Tôi một lần từ Hà nội về thành phố trong chuyến bay đêm. Li ti bao là ánh đèn tuyệt đẹp, bao vì sao dưới đất lấp lánh - nhìn từ trên xuống -  như đính trên vuông rộng vuông dài khúc bản đồ thành phố mượt đen thảm sa tanh lóng lánh cẩn kim tuyến lúc xa rồi thóang chốc là cẩn ngọc lúc gần. Ở mỗi ngọn đèn xanh đỏ, sáng choang hay vàng vọt đó có một mái nhà - là con người đó ?


Tôi một lần (năm 78) trên những chiếc tát ráng cho học trò rút quân - đi cứu bão rồi ...trốn bão Môt, hai giờ khuya, gom quân chạy thục mạng trên sông Tiền, ven bờ những cây bần và hàng hà vô thiên lũng là đóm đóm, lấp lánh như dàn đèn Noel làm tôi kinh ngạc sững sờ. Đẹp, dù đang chạy đua thục mạng với con gió, cũng vẫn thấy đẹp. Ánh sáng đến, từ nơi con người thấy ?



Hôm 23 này, vừa xong tiếng chuông thu bài thi , tôi đã chểm chệ trên chuyến xe tối lên Đà lạt !Ánh sáng đến, ánh sáng vây bủa, ánh sáng đua theo xe trải dài, dài hàng chục km khi vào địa phận tỉnh Đồng Nai ! Bạn ơi, mê ly luôn, tôi thấy chuyến đi chơi này của tôi có ... vốn rồi đấy ! Tháng trước, bạn rủ, Noel này qua nhà bạn (bên kia cầu Nhị thiên đường) chơi , coi giáo dân ăn Noel nguyên cả khu phố con đường. Ừa, à nghe nói rất to, đẹp, vui lắm. Nhưng tôi cũng không tiếc lắm đâu vì đây, tôi cũng đang ngắm những cung đường với ánh sáng tuyệt vời như những thiên sứ gieo vào lòng ta ứ hự bao điều vui, nghẹn lời ! Ai thắp lên những dàn đèn hay quá. Ai thắp lên bao la  niềm vui lung linh quá. Ai trang hòang những con hẽm, mà xe vụt qua, vẫn thấy được tận cùng hàng hàng đèn sáng lóang nào hang động, máng cỏ ... như thấy suốt cỏi Trời đang mở toanh cánh cổng ? Từ đâu ánh sáng đến, chắc là trên cao ... ?


Trưa 24, ở nhà thờ Domain 14:00. Tôi tình cờ - là khách qua đường - được ngắm buổi sinh họat của các em lớp giáo lý. Từ đâu ánh sáng đến ? Đây rồi, tiếng cười níu chân tôi, tiếng reo của các em, tiếng vui của các soeur, tiếng ... ngọai quốc buồn cười của ông già Noel, tiếng nhạc ding dong của Noel ? Còn gì bằng cái ánh - sáng - là - âm - thanh này. Và ánh mắt sung sướng hớn hở của các em. Cái ánh sáng chớp chớp hạnh phúc trong vui này. Rất thật, tôi khoan khóai vô cùng, nhấp từng tí chưa vội tan, hưởng chứ, hít hà, ôi cuộc sống thương mến thương ! (quên đi chuyện đời tào lao ... ! khà khà) "Ta là vua..." các bé ơi, cho thằng ... già ta chơi với ! Từ đâu ánh sáng đến, chắc là từ dưới thấp, từ những đôi mắt ... bé ngoan ? 


  


  Khuya, 24, ở nhà thờ "Con Gà". Ánh sáng đêm nay huyền diệu, từ bao năm cũ rồi Đêm Thánh Vô Cùng xưa vẫn mới với thêm nổi niềm xúc động nữa kìa ! Hà hà, ông già Noel không có tuổi, vẫn thế với cuộc đời, chẳng bạc thêm râu tóc ... Bỗng "con ơi dẫn bà qua đường giùm", một bà bán hàng rong nói. Tay dắt người qua đường, tôi nghe tiếng vợ tôi cười   "hôm nay anh được trẻ ra !" Con ... trẻ.


Từ đâu ánh sáng đến ? Từ thiên sứ  trên cao ? Từ ánh mắt trẻ thơ ? Từ ánh lửa của trái tím ? Từ bàn tay ? Xin đừng một ai trả lời,  cho một thời lý trí ... ngủ ngon ! 


tPhương

Chùm Noel

Một, (Tagore viết)


tay xiết trong tay, mắt vờn theo mắt, từ đó lịch sử tâm tình đôi ta bắt đầu. Đêm ấy là đêm trăng đầu xuân, hoa ben-na thơm ngạt ngào lan trong không khí. Chiếc sáo anh thổi nằm trơ trên mặt đất, vòng hoa em kết vẫn chưa xong. Tình yêu đôi ta đơn sơ như một bai ca.


... chúng mình không quờ tay với khỏang không để tìm điều ngòai hy vọng. Thật đủ rồi cái ta cho và cái ta được. Chúng mình đã không bóp nghẹt nguồn vui, thật nghẹt để vắt ra men rượu đau thương. Tình yêu đôi ta đơn sơ như một bài ca.


Hai, (B.H viết) 


Calgaty, Dec 04, 2001


Anh chi P.N. thân mến. Một năm nữa sắp hết. Giáng Sinh sắp đến - sẽ đánh dấu năm thứ mấy từ ngày anh chị có nhau trong đời ?! Ngày tháng qua nhanh - mới đó mà mình đã chia tay gần 20 năm. Cứ nghĩ mà thấy ngậm ngùi - tiếc nhớ về những ngày xưa - sôi nổi và đầy mơ mộng !


Cuộc sống có biết bao thăng trầm - con người cũng trải qua bao thay đổi ! nhưng cuối cùng nghỉ lại mình vẫn còn nhiều may mắn vì vẫn còn giữ được những tình cảm bạn bè - thân tình - như ngày nào.


Mong lắm một ngày được gặp lại & ôn lại tất cả những kỷ niệm xưa, ở chốn cũ. Gửi về anh chị chút tình thân ái, để hâm nóng lại những tình cảm bạn bè trong cuộc đời. Tối 24/12 hai anh chị ráng dành chút thì giờ, đi lại những con đường ngày xưa mình đã đi, để nhớ lại những gì mình đã dành cho nhau từ thời xưa cũ. Ở đây em sẽ dành vài phút để tưởng tượng, ngày ấy năm ấy ...


Chúc anh chị một Giáng sinh vui, hạnh phúc. Một năm nhiều may mắn an lành. Em B.H 


Ba (Ta viết cho ... ta)


Hình như hôm thứ tư ta nói với O (bạn H): kỉ niệm bao giờ cũng là chất sống của mình cả. Ừa, mình chẳng bao giờ cô đơn nếu còn ... kỉ niệm. Hôm thứ tư đó nói với H và O rất nhiều về năm học đệ nhất : VTT thân yêu và TV ... dễ ghét như Quốc học và Đồng Khánh ! Nào những ngày vừa qua Noel và không khí tết rạo rực đang gần đến , nào làm báo, những buổi bán báo, những đêm văn nghệ liên trường ! .... Nhắc chúng với những tên bạn "láng giềng" ở "công viên lá vàng" con đường có hàng me chạy dài tuyệt đẹp,... cũng chỉ là kỉ niệm là để nhắc mà thôi ! Mà vui, nhớ lắm chứ !


Nhớ con ngựa đen (đen khúc đầu, xanh khúc đuôi, Q đặt tên cho chiếc vélo solex của ta là "hắc thanh mã" - nghe cũng "kiếm hiệp" lắm ái chà !) có chàng hòang tử "bé" đi tìm nàng công chúa. "Xuân hồng có chàng tới hỏi. Em thơ chị đẹp em đâu ... " Tìm đâu mộng. Lãng đãng trên con đường Cường Để, tìm tuốt qua trường ... Văn Khoa (bỏ qua VTT , qua luôn TV ... "dễ gheét"). Vào giảng đường những giờ cours trống vắng. Sáng trời rét (đã bảo Noel, gần tết mà) kìa ai nhỏ xinh trong  áo len trắng, yamaha xanh ở ngả tư  trước cổng trường, rồi ai vào cuối giảng đường 2 thêng thang bự ! Hay tên ai nhảy múa trên cuốn tập, bài học địa lý ... N... i ...


Đứng ở đây (thì này) mà chia lại thì qúa khứ, tội nghiệp qúa. Thời gian ơi, cuốn lại  bức tranh đang phất phơ trong gió thỏang ẩn thỏang yên. Trong con nắng cũ xuống màu, mãi ta thấy bức tranh xưa đã mờ lại trong kỳ diệu ! Tô lại bức tranh Noel chúng ta cùng vẽ tuyệt thật, cái hay là có em trong mọi kỳ niệm của ta, ta và bạn bè ta, có em quyến thương chia cùng, chia chẳn chia lẻ mặc cho giòng đời dù buồn dù vui hay cái gọi là hạnh phúc xoay ta !


Đứng ở đây, Noel này vẫn thấy Noel xưa ? Bò bía biết cười, cuốn to tét bể thì cười pể bụng mà cuốn nhỏ không nhưn cũng hi hi cười, cười không ngậm miệng nổi ? Cười như nổi vui trong lòng thóat rất lảng xẹt, vu vơ ...  trời đẹp, ...Noel tuyệt ! Cái mặt tươi  .... cười, ánh mắt sáng ... cười. Có phải gương mặt em trong đó, dáng em in trong mắt ? Và nếu ta "đớp" em trong miệng, có khoan khóai ngọt ngon, để ta lo ... ngậm miệng "chép chép" hay như "phùng + há" vẫn khóai tỉ tỉ ... "cười + ngậm miệng"  được như thường ?


Bạn bè chúng ta xa xôi qúa, có ai cùng  ... cười (khúc khích ?) cười "lão ông ông" "lão bà bà" chăng? 


tPhương

18 tháng 12, 2006

Có lạnh không Noel ?


Đêm qua trời lạnh tôi không hề biết, 12 giờ đã ngủ với một vốc thuốc cảm, dị ứng, bổ béo ... thuốc ơi ! Sáng dậy thấy se lạnh. Ừ, chắc là tháng Mười Hai ? Dù tháng Mười Hai cũng đâm nghi ngờ, "có phải" "có chắc" hình như là gió mùa ... noel ? Ngờ, vì lúc này bão cứ tứ lung tung, chưa qua trận càn này đã lăm le hình như muốn ! muốn lục cà lục cục "hội nhập" cho tan tành xí quách, muốn "hòa tan" cho lạnh lẽo áp thấp nhiệt đới thêm chiếc áo xiu xiu ! Không, tên bão ta đã đặt cho mi là "cu Sún" rồi, giống đực, khỏi sanh với đẻ gì ráo nhá ! Ta mua cho mi "mấy cái kính" rồi, có MẮT - đàng hòang - nhé ! Ta dặn học trò bơm một lố tim nylon sắc sắc màu màu rồi, có TÂM - tử tế - nhá ! để "bình an dưới thế cho người trần gian ..." người người hưởng cái gió mùa Noel ..., gió mùa "thiệp cưới" đều đều (mỗi tuần 1, 2 cái, mà ngày càng ... nhanh dần đều) cho tương đầy hạnh phúc tràn Trái Đất này (là của ... chúng mình ?) và hưởng "thương nhớ Mưới hai" (của nhà văn Vũ Bằng !) thật ngon ngọt lịm sướng đầu môi. Gió mùa Noel rồi !

Còn đêm Paris mấy độ ? Calgary ? Okholama ? Đã mấy mùa Noel từ khi có con, có học trò, có bè bạn ngàn trùng xa xứ mà tôi không chia bớt được cái lạnh giá, cái lạc cách tinh cầu, cái vô vọng nhớ ngày xưa ăm ắp tình thân đến tủi thân đã lạnh càng thêm giá ! Làm sao "gửi cái nắng Sàigòn" cho những người thân thương được ? Có đứa con gái nhỏ xa nhà tái mét với căn phòng chuột chạy, không giường chiếu, không sưởi, cuộn run trong bao lớp áo có được kể cả áo mưa ! Bạn tôi M.C ! Rồi con tôi T.N ! Hay còn đứa học trò nào mà tôi không biết ? ... bé lọ lem ở xứ người cũng tội nghiệp như "em bé bán diêm" ! Bà giáo của bạn tôi nhìn sắc mặt bạn, một hai lôi về giúp này gíup nọ. Do you believe in Santa Claus ? Như là Noel ?

Trưa này ngòai trời mấy độ ? Có phải như mình đang cảm, vẫn cảm một chút lạnh, một chút gió se se, hiếm hoi ở miền nam - lộc qúy của trời như cái rét nàng Bân cho chiếc áo đan lâu không kịp mùa gío bấc thì giờ đây được dịp mặc. Buổi trưa không nóng và cũng không nắng. Ừa, ta gửi cho người, cho người hết nắng vàng Nam ... bộ, nắng bừng tươi ánh mai vàng vẫn khác nắng đào phơi sắc trời Hà nội. (sắc màu thiên nhiên phối, hợp đến tận cùng chân tơ tóc). Cho đi như bù đắp thật thà, vì nhớ thương trĩu nặng chỉ nhẹ vơi lúc xum vầy. Cho đi giống như um sùm bao là thiệp học trò, bao tung hê lời chúc thương yêu, vậy mà vẫn không đã, thật thà cho hết vẫn còn hòai ! Cây Noel đâu đâu cũng óng ánh ! Noel mà !

Trong nhà, tiếng nhạc rót. Tràn một Noel. Chỉ một Noel gặp và ... mê. Đã cảm từ mấy mươi năm nay rồi , cảm thương ... nàng, nào phải "cảm hàn" ngày hôm qua ! Một là đủ tràn yêu thương. Một, những người bạn vỗ tay và đếm là hai, là ba, là chục ... là mãi ... Mãi những lời chúc, đếm thêm là chất thêm hạnh phúc của party năm nào cắt nghĩa yêu đương. Bài nhạc "Âm Thầm" không lời, vâng thì ... âm thầm sao có lời, bổng hiển ... thánh ca ? Ta và em dương trần tay nắm tay ... Đêm Noel ! Bắt đầu của tình yêu, bông tuyết lăn, cuộn theo ngày tháng, lớn dần mà cũng nặng dần bở hơi tai với ù ù cuộc sống - cuốc xích lô, kệ thuốc lá, chảo ô mai - ta và em bờ vai ... gầy guộc nhỏ ! Cây Noel trong hồn ta lóng lánh reo vui ! Noel !

Có hỏi : Đêm nay trời sẽ lạnh ? "No" ! Những em bé mồ côi, những trẻ con đường phố, những bệnh nhân trại phong ... chắc là nhận ra Noel thật sớm, vì, những người bạn quen và không quen của tôi, đang bận rộn thắp lên que diêm cho ngọn nến.
Gọi là Noel.

tPhương

10 tháng 12, 2006

Lá thuộc bài.


photo tre chan bo- lam hoai

Lá thuộc bài.
Có "xạo" không ?
Không "xạo", có !

Giang hồ có hắc bạch lưỡng đạo. Lòng tin cũng thế, có phe có phái hẳn nhiên ! Bạn tin hay không cái tác dụng của lá thuộc bài ? Hỏi, chẳng phải là để truy tìm lai lịch của lá thuộc bài, hay vòng về qúa khứ câu chuyện cổ tích nào đã gắn cái tên rất học trò ấy làm chết tiếng một lọai cây, hay đi tìm cái chân giá trị "thật, giả" khoa học đàng hòang..., Chẳng làm gì cả, mà chỉ thử ướm một thước đo cho ... lòng tin ! Tôi đã "ngẩu hứng" hỏi học trò, hỏi giáo viên và ngùi ngùi phát hiện ra cảm giác bâng khuâng ở chính mình khi nhận được câu trả lời !

- Thầy ơi làm gì có !
- mà con có biết "lá thuộc bài" không ? Tôi hỏi gặng
- biết, ở trước phòng cô B. có 2 cây đó Thầy.
- trông nó giống như cây ... san hô ! (12A3)
- mà không có tác dụng gì đâu Thầy ui ! (nhóm học trò 11A10)
- Thầy hỏi chi vậy Thầy ? (12A3)
- để tặng các con ... (không phải là câu trách ... "móc" học trò lười nào ở đây, vì tôi vơ vẩn kỳ thi học kỳ sắp tới của chúng thôi)
- hi hi, Thầy có thì giờ học bài giùm con, chắc ăn hơn Thầy ui!

- Cô có bao giờ thấy cây nầy nở hoa ? Có bao giờ gặp học trò lén hái ... trộm ?
- (Cô B. nhìn tôi một lúc) Học trò bây giờ khác rồi anh ơi ! ?
Có lẽ tôi bị ... hẩng giò, ý tưởng định phỏng vấn là, vừa là giám thị và nhà giáo Cô sẽ xử lý ra sao khi phát hiện học trò trường mình lén trộm "lá thuộc bài", ừm ừm ...
- (Cô chủ nhiệm 11 ... ngồi gần đó, ngước lên nhìn tôi cười) Hồi em học tiểu học, em nhớ ba em chạy đi tìm, cực lắm, chạy tuốt lên nhà thờ Đức Bà hái lá thuộc bài cho em ép tập ....
Ôi chao, tôi lắng nghe, một kỉ niệm thú vị, rất rất đẹp ... mà không chắc thế hệ con tôi, học trò tôi có ... đồng cảm, chia sẽ được chăng ?

"Lá thuộc bài" "Lá thuộc bài" Tôi ngồi ngắm, đinh ninh, thì lá thuộc bài, đúng. Bỏ qua cái tên kêu như câu thần chú, như thuốc trợ lực ... an thần, nhìn càng kỹ thì càng thấy ... thuộc bài !

Này nhá trong các thứ lá có lọai lá nào chỉ đường vạch hướng như lá thuộc bài đâu ? Không phải như một phiến lá đặc kịt, mà nó xòe tay vạch lối đàng hòang. Nhìn cả một phiến lá ta như cảm giác ... tối tăm thấy rừng không rõ cây; còn nhìn lá thuộc bài xẻ nhánh ta như thấy cây chia hàng tẻ lối rõ ràng. Nhìn trang giấy kin kít chữ mà không dàn bài, không sơ đồ tóm tắt ý thì khác nào thấy đi lạc giữa rừng mù. Thấy gì mà thấy ?

Nhìn kỹ nữa đi. Học trò tôi nói cây lá giống khóm san hô xanh lục ? ý tưởng ngộ há ? Tôi nhìn một chiếc lá thôi, mỏng dẹp, y như bộ xương con cá nhỏ. Quăng bộ xương này cho ... mèo gặm thì chắc mèo cũng ... chê. Còn gì mà gặm ! (sụyt, coi như chú mèo không biết bộ xương ... thực vật, xương ... chay).Vậy đó, chữ nghĩa trong trang sách mà con gặm hết "nghĩa" rồi, trơ còn con chữ, quăng ra đi thi, bảo đảm con thuộc bài "xiềng" luôn là hẳn nhiên ! Đúng lá thuộc bài chỉ con cách học, gặm cho hết nghĩa (hiểu hết ý), cho trơ xương cho hổng chừa cái gì để mèo gặm hết (chứ Thầy không xúi con học ... trơ xương !)

Không biết học trò có thấy lá thuộc bài ép trong sách có bao giờ cũ màu ? Xanh um, mới. Thì đồ đạc ngày nào cũng tân trang có bao giờ cũ được. Ngày nào cũng cầm tập ra ôn là tân trang đó, bài thi sẽ đẹp không vì mới, mà vì ... lá thuộc bài !

Hỏi con có tin "lá thuộc bài" không, cũng giống như hỏi " con có tin có ông già Noel không ?" Nguời lớn tin có nó để tặng các con, dù thế hệ mới (khoa học)... có khác !

Còn mà con vẫn cứ nhất định nguẩy nguẩy, thì Thầy chỉ cho "lá ... học bài" Có đấy!

tPhương

07 tháng 12, 2006

Bão ơi, xin mây mù hãy tan !

Bão ơi, xin mây mù hãy tan ! (wed 6.1.06 01:54pm)


Khuya hôm qua lúc gần 1 giờ, dẫn xe ra chạy ngòai đường tôi nhận những giọt mưa như bụi bắt đầu thổi vào mặt. Rồi à, hơi hướm như mùi ... bão tới ? Sáng sớm mưa, đến trường đang lúc mưa tầm tầm. Bầu trời màu xám đen hệt như chiều sập tối, không tin được đang là buổi sáng : bão ... khủng bố tới rồi a ! Vào lớp, buồn ! Nhìn xuống lớp thấy vắng, thấy học trò đang co ro trong áo ấm, bổng dưng làm mình thấy ... lạnh ? Phải chi khóac theo cái áo ... Liệu là có đỡ lạnh hơn không ?



Hôm qua đứa em bên Bình Thạnh (xa xôi gì !) gọi điện thọai em không về vì ... bão (chưa tới !), thật buồn cười ! Tôi tưởng tượng, tôi hờn mát đứa em ... chảnh thế ? Sáng vào lớp nhìn học trò thu người trong áo ấm, dưng không tôi buồn, tôi lạnh ? Tôi ngồi gần, nói chuyện với học trò. Cái lớp vắng mấy đứa ! Bầu trời xám. Giọt mưa khóc. Đến giờ chơi vẫn vậy. Đèn dãy hành lang sân trường phải bật lên. Có ai đi ngang, nói với tôi "bão mà !...", tôi chưa kịp nhận ra câu nói, tôi chưa kịp nghĩ nhận ra chung quanh, chỉ nhớ hình như mình có ... cười cười, thay cho chào, thay cho trả lời ! Ừa, thì "bão", cười cười ... vô duyên !



Trong căn tin trừơng, các bạn đồng nghiệp uống cà phê "tán" SG không có bão, nếu có thì cũng tan vì đồng bằng trống lốc, không tụ như miền trung, bão quay bão đánh xà quần vì dãy núi dựng ngăn ! Đúng chứ ! Ở SG , khi tôi còn nhỏ, nhớ - rất lâu rồi - tôi được nghỉ học vì bão, còn nhớ mình được ăn cơm với cá khô, lúc nào cũng cá khô ... muôn năm mà không hiểu tại sao ! Mơ hồ đã bao nhiêu năm rồi nhỉ ?



Em ơi, thử chui ra khỏi cái ..."an tòan khu" để thấy những cuộc đời đứng với bão, chạy bão, và ... tan tác với bão. Em ơi, gấp chiếc áo ấm lại thử xem, cũng chẳng lạnh bằng những bà con đồng bào mình đang lóp ngóp, đang giờ đây trú đâu cũng gọi là nhà, mà khóc nhà mình chắc có còn là nhà đâu !



Em ơi, xin đừng "nhón ngón tay vo tròn qủa phúc" với một ngàn đồng một người, lớp 32 trò đúng 32 ngàn cho ... có phong trào Đòan, như lớp P2 tôi từng chủ nhiệm. Những đồng tiền có ... răng, cắn nát hồn tôi và đau cái tình ... thầy trò !



Cũng bởi, trận bão dữ dội năm Thìn khi xưa ở Vòm Láng, Gò Công quê tôi năm đó đã quét ... ,
Chỉ còn một đám giổ chung, tất cả, một ngày !



tPhương

03 tháng 12, 2006

Phấn 8 Phấn

Nghe như lao xao tiếng xì xào đâu đó ? Ông Thầy căng mắt ra ... nghe. Thì phải tìm kiếm phát hiện nguồn âm ở địa chỉ nào " xóm nhà lá" hay "xóm mặt tiền" chứ ! Lạ nhỉ , học trò cứ cắm cúi làm bài không hề nghiêng ngó, hê hê ! Có tiếng vi vu theo cánh con ruồi buồn trưa nóng đi tìm kho thực phẩm ở cái hộc bàn nào đó, phải nó chăng ? Không phải tiếng vi vu ... đó đây này. Âm thanh di động thì phải kèm hiệu ứng Doppler tần số thay đổi veo véo cơ. Thôi đừng đứng ngong ngóng, "hạ cố" an tọa ngồi, rồi vễnh tai áp lên bàn, phen này ông Thầy nghe rõ rất rõ ràng :

- ya, nghỉ khỏe anh em ơi !
- yaaa !!! tiếng bầy đàn rú lên, rồi tiếng cục cựa lào xào râm ran lên
- cộc cộc !!! (tiếng gỏ)
- này, này , các bạn đừng có mà làm phiền ... người trí thức chứ (hừm, nói ai dzậy, các gương mặt đang nghiên cứu đề thi ở dưới kia hay cái mặt đang ... ngâm cứu mặt bàn giáo viên trên này ?) Ông Thầy chỏi con mắt lên mà tìm ...

Tìm em tôi tìm ... A, đây rồi, dù có hơi nhưng nhức con mắt nhưng ông Thầy thấy hết á ! Chúng nè : cũng đồng dạng mình hạc sương mai thôi, cũng khẳng khiu que củi, nhưng đến cả gần trăm tên thu lu trong khối hộp vuông vuông !

- sụyt, yên lặng cho các anh chị làm bài chứ. (lịch sự biết điều đó, đúng là đồ ...văn hóa)
- thì mới nháo lên tí thôi mà, chứ tiết này "thất nghiệp" lấy gì mà ăn ...
- ôi giời món "Bảng" để xơi ấy à ? anh em nhà ta cứ được ông Thầy khen cho là "phấn ĂN bảng" mà hộc hộc táp lấy táp để, đến tàn đời cái tên Bảng nó vẫn cứ trơ trơ ra, có mà ăn được Bảng, lại còn bị phủi phủi trêu ngươi anh em mình nữa chứ !
- kít kít ( một giọng phẩn nộ), ta thì cứ rạch mặt nó cho bỏ ghét.
- két két, ối bạn chỉ phớt phớt cái mặt trơn lu của nó thôi, rạch gì được mà dọa
- bôi trây nó ... (tiếng nhao nháo lên), trây cho nó xấu mặt !
- hứ, đen thui lui, cái mặt xấu, bôi với bác chỉ tổ đánh phấn cho nó thôi !
- cũng tại các bác, màu với mè xanh đỏ cho nó đẹp cái mặt ... phấn !
- này , này thế trắng với trẻo không tô cho nó bớt đen chắc ?
- ừm, đừng có vặt nhau thế, trắng màu gì cũng cái hội nhà ta ...
- ... đẹp ! (tiếng cười khúc khích)
- ừa, thì khiêm tốn tự hào đấy ! Không thấy Người ta tổ chức thi "nét đẹp phấn trắng" à !

Ông Thầy (nhức mắt) thấy mấy em phấn trắng xí xọn bước ra nhún chào, xoay một vòng, í ôi, trước sau như một ... thẳng đuột. Cười bể bụng, có em phấn nào có ... eo ?
- này, đỏm đáng thế, cứ như không có tuổi ?
- tuổi là thế nàao ?
- ừm, (có giọng trầm ngâm ...) Người ta ai cũng chỉ có một cuộc đời dù dài dù ngắn. Mà ông Thầy mỗi khi viết bảng bẻ tớ làm hai, hichic, tàn cuộc đời này vẫn còn xuân sắc ... cuộc đời kia (khà khà, thế mới là ông... thầy pháp !)
- ừa ừa, (có giọng đồng họa), trong tay ông Thầy già nét mình giun bươi gián múa cứ như cụ lão run run, thế mà đến lúc trong tay cô giáo mình lại thấy trẻ ra xinh như ... TV ấy chứ ! (hứ, hứ, ông Thầy tằng hắng)
- này thế còn lúc mấy cô cậu học trò nhỏ không thuộc bài bộ các bạn không thấy.... già run sao ? (hay, 10 điểm)
- nịnh Thầy, nịnh Thầy ! đằng ấy là phấn đỏ dựa hơi Thầy được gạch được xóa anh em mà ! - giọng trách móc - (ờ ờ, tội nghiệp, ông Thầy chép miệng, ta phải ý tứ thôi, không trịch thượng cầm phấn đỏ gạch xóa vô tư nữa, ta khoanh lại để ... đấy - à để sửa )
- thế lúc trong tay bạn học sinh giỏi thì bạn bảo sao ? chẳng phổng mũi khi tớ phát cho mấy sao đỏ í à (đúng đúng, phấn trắng viết bảng hay phấn đỏ đánh dấu khen, khoan khóai vô cùng, cái này gọi là "song phấn hợp bích" ... ) Ộng Thầy qươ hai tay "song phấn" rồi "hợp bích" một cái ... bịch xuống bàn, viên phấn chong mí mắt cho khỏi sụp nảy giờ tưng lên... rớt xuống !

Học trò ngơ ngác ngước lên nhìn ? Ông Thầy ngỏn ngỏen la "Thấy Thầy ngủ gục sao không gọi ?" (may mà H.T chưa rảo qua, đừng có ai "méc" nhé !)

tPhương