08 tháng 11, 2006

Tôi buồn qúa mọi người ơi !

(tranh Trương Đình Hào)

Tôi buồn quá mọi người ơi ! November 08, 2006

Người bạn của tôi hỏi : "Giáo viên mình hiền hay ... dữ ?" " hiền dữ phải đâu là tính sẳn, phần nhiều do ... giáo dục mà nên" (hihi, đừng có mà bắt bẻ) Học trò chỉ thấy theo cảm tính thôi, thì ai dễ dàng cho là hiền, ai đòi hỏi cao cho là dữ mà không hề biết vì ai, vì sao,(không hề cảm thấy ... cái dạy trăn trở cho... ai kia!)

Nhà trường trăn trở, phụ huynh sốt ruột, giáo viên ... phát khùng ! Nhà nước ... phát động v.v và v.v ! Rồi ban bệ vào cuộc :"
Nguyên nhân sâu xa của sự suy thoái đạo đức của một bộ phận nhà giáo và cán bộ quản lý giáo dục là lương và thu nhập không đủ sống...” – Ủy ban Văn hóa, giáo dục, thanh niên, thiếu niên và nhi đồng đưa ra kết luận này sáng 20/9, khi báo cáo Ủy ban Thường vụ Quốc hội...
Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kinh tế và Ngân sách của Quốc hội Tào Hữu Phùng phản bác: “Nói như thế là hòa cả làng. Cứ anh nào nhà nghèo là đi ăn trộm sao?...Nói nguyên nhân sâu xa của việc suy thoái đạo đức là do thu nhập thấp thì chỉ cần mỗi việc nâng lương là xong". (suy thóai giáo dục do đạo đức người Thầy
-
Vietnamnet )


Xong !


Người phu xích lô nghe giọng nữ quen "đến nhà hàng Kim Đô bao nhiêu chú ?" Ánh đèn điện ngày xưa mù mờ lắm không sáng như bây giờ đâu, nhưng cũng đủ soi cho hai cô gái đang đợi xe ở góc chợ Vừơn Chuối và người phu trên yên xe nhận ra nhau, một bất ngờ sựng lại ! "người đâu gặp gỡ làm chi !" Không phải là cảnh tình tứ trái ngang mà thi hào Nguyễn Du nói, mà là cảnh tình ... "người đâu gặp gỡ .... làm chi" !
- Thôi, bạn lên xe này đến Kim Đô trước đi, tôi đến sau.
Cô gái vứa nói vừa ấn bạn mình bước lên xe. Hôm sau, trong trường, có giáo viên trêu đồng nghiệp " nè, hôm qua H.N mà đi một mình thì không chịu lên xe tôi à ? Dám cho tôi ế mất ... cuốc xe há !"


nghèo có đi ăn trộm đâu !


Cũng ... hiền !

Trong căn phòng tập thể, mấy ông thầy rì rầm ...

- Trời con gà, uổng qúa !

- Không có bỏ thùng rác à nha, công tui nuôi chờ tết ... .

- Thì bây giờ tính sao, dám chắc nó ăn thuốc chuột rồi !

- Đúng rồi, ai biểu nuôi mà không nhốt. Tối qua loa rầm trời nhà nhà ra lãnh thuốc diệt chuột rồi mà ...

- Nhốt,nhốt lấy cái gì mà nuôi, mấy ông nội ăn bo bo mà cũng lém hết quất sạch có chừa con tui hột nào ! nó không tự bươi thì đến tết ... cho cả lủ bơ mỏ!

- Ực, thèm thịt gà ... "thí nghẹ".

- ừa !

- ừa !

- Hay là vầy, nó ăn thuốc độc thì tiêu bộ đồ lòng rồi, mình móc bỏ ruột ...

- Xì, coi cái mồng nó kìa, còn cái đầu xám xịt ... ông dám ăn không ?

- Thì chặt bỏ ! ....

Sau một hồi nghiên cứu đi_đến_thống_ nhất, làm con gà kỹ càng, sạch sẽ chưa từng thấy, ngâm nước nóng, nước lạnh, nước muối, nước pha thuốc ... tím lõang, nước pha dấm, pha chanh ... Nghĩa là các thẩy (xin đọc đúng) vận dụng hóa lý, tìm mọi chất (mà chưa có nhúng vô.... axít thôi) để giải độc cho bằng được cái thằng thạch tín tệ hại ! Để đảm bảo an tòan, bỏ hết, chỉ còn lấy hai cái cánh, hai cái chân đùi... tàm tạm (thầy V.V ơi , phải chi con gà có thêm ... hai cái tay, thật là tiếc hùi hụi). Nấu nồi cháo ... bo bo với tứ chi gà. (Nhà hàng nào muốn có món mới, tên cực kỳ hấp dẫn nè "Bo bo tứ chi gà" nghe kêu đấy chứ ?). Nồi cháo ninh thật là lâu (mà nấu bo bo không lâu đố nhai được). Cơ_sở_lý_luận là nhiệt, tác dụng nhiệt làm ... biến chất !


Nói thật ông Trạng nào nấu món đá hầm cho Chúa ăn thật là sành tâm lý. Đợi lâu, đói, cái mùi ... thỏang chút "người lái" làm tăng sự thèm ! Chén xong, tính tiếp nè, mọi người phải quây quần "nhốt" một chổ trong 4 tiếng đồng hồ với nhau. Bạn hỏi chi vậy ? Để nghe ngóng ! Thầy nào "nhạy cảm" nhất lăn đùng ra trước thì bọn còn lại gấp gấp cõng nhau vào bệnh viện cấp cứu ngay cho kịp thời! Nhưng cái "Khúc thứ ba bi tráng" của "gà chuột"(gà + thuốc chuột) mới là lâm li. Bạn ơi thời gian chờ, và chờ ... "Ui chao, tao đau bụng qúa !" Ba bộ mặt còn lại xám xịt và bổng đồng lọat nổi ... da gà. Hình như mình cũng ... hơi đau đau ! "Thiệt không ?" "Thiệt không ?" ba cái miệng đồng thanh hỏi dồn. Ông Thầy ... qủy phá ra cười, ặc ặc tràn nước mắt ...


Dữ , còn sống sót cống-hiến-cho-đời-cho-ngừoi.


có mà đi ăn trộm đâu !


Giáo viên mình hiền hay dữ ...?
Tôi buồn qúa, mọi người ơi ! Buồn ơi ! ...
Xin đội ơn ngàn vạn lần Gs. Nguyễn Ngọc Lanh (ĐH Y Hà Nội) với bài viết của Thầy.
04:59' 06/11/2006 (GMT+7)
(VietNamNet) - "Chúng ta không nên đổ thừa nguyên nhân chính làm suy thoái giáo dục cho HS, phụ huynh và thầy cô giáo mà nên coi họ là nạn nhân thì gần sự thật hơn", GS Nguyễn Ngọc Lanh bức xúc trước những nhận xét và ý kiến từ kết quả giám sát về đội ngũ nhà giáo và cán bộ quản lý giáo dục của Ủy ban Văn hóa, giáo dục, thanh niên, thiếu niên và nhi đồng.

tPhương

Không có nhận xét nào: