Nắng Sài gòn anh đi mà khiếp vía ! Bởi vì nắng hung, nóng tợn gì đâu ! (nhại thơ Nguyên Sa)
Ta chạy nắng, trốn nóng SG, lên Đà lạt học dung dăng sáng sớm như người già vầy :
Còn tài tử nữa thì nhong nhong bằng chú ngựa thồ rất rất thảnh thơi buổi sớm
Ô là là, Mặt Trời ở đây mát rượi, một Mặt Trời dưới hồ kia ! (đừng nói SG cũng có ... hồ Con Rùa nên Mặt Trời SG cũng mát nhá !)
Á, không phải một, mà mặt trời đôi ấy chứ, hai nhưng vẫn ... lạnh - co ro (tại phủ đầy sương)
Sáng sớm, ngày mới. Đây nhà hát, xem người khệ nệ rau củ gánh gồng
Kìa ai dạo qua thủy tạ. Ai áo ấm đủ vừa lạnh sương sương, mà thấy sướng bỏ cái nóng ở lại Sài gòn ?
Và còn ai chạy mưa trốn lạnh, ừm không trốn được, đây nè !
tphuong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét