05 tháng 10, 2006
Chờ đáp án ?
Chờ đáp án ?
Khi mới thi xong !
Mới thi (kiểm tra tập trung) xong, học trò tôi tìm gặp, hồn nhiên hỏi đáp án ? đúng thế này sai thế nọ bị trừ điểm bao nhiêu ? Vẫn là câu chuyện muôn thuở tuổi học trò, cũng phải thôi !
Thầy tưởng là con làm bài xong ... phải biết ! Mà cái cần biết, đáng rút kinh nghiệm thì ... đã tự biết, sao còn hỏi ?
Có phải tôi lạc ... "hệ" (system) - hay lạc "thế hệ" (generation) ? Nên tôi không có cái nhìn như học trò, quan tâm cái mà tôi ... chẳng quan tâm ! Nhưng nghĩ lại chuyện cũ lớp 12A2 năm nào mà buồn thấy ... ớn ! Thi vừa xong, một phụ huynh giữa giờ trưa gọi điện thọai cho tôi, năm điều ba chuyện về chuyện học của con em (mới đi học bên Úc về học lại) rồi hỏi tôi câu này (nguyên văn) "Xin lổi, Thầy dạy bao nhiêu phần trăm học sinh trên trung bình ?" Á, ra thế !!!
Câu hỏi của học trò "bị trừ bao nhiêu điểm ?". Câu hỏi của phụ huynh " bao nhiêu phần trăm trên trung bình ?" Còn câu hỏi của tôi là câu hỏi : "Tại sao !Tại sao ! Tại sao !". Cái phụ hóa ra là chính, cái ảo hóa ra là thật, cái "thi đua" hóa "đua thi" như món hàng trang điểm cho cái danh vang sừng sỏ ?
Tôi phải nói thêm cho ... công bằng, không phải chỉ là "vị đắng". Vì vừa mới trên forum (www.gvphuong.forumup.com) học trò viết "...Thay chua post dap' an' 11 len hixhix lai cho` nua~ goy`...hixhix hi vong con la`m giong dap an' de duoc thay bao an kem hehe (moon_thocon). Vậy là còn có học trò tin ở chính mình, mong nhận lời khen, phần thưởng của Thầy ! Còn có tiếng reo vui "đòi" xem đáp án ? Còn có lọai "đáp án" là kem, là kẹo, là vị ngọt của bài học bài làm, là qủa ngọt kết trái của "ơn cha nghĩa mẹ công ...trò". Đâu phải "đáp án" là cái ".án" treo lở lửng trên đầu học trò, hay "án" nặng chịch làm "xèo" tắt hy vọng của mẹ cha, hay cái "án" trên giá treo ... sách (í, treo cổ) ông Thầy ! (hê hê). Và cũng tối hôm qua, ngay trước khi bước vào cửa lớp. tôi gặp một phụ huynh với những tâm tự, gửi gắm chờ mong ...những là BẤT AN, là hệ lụy ! Ôi, ông Thầy cũng mong cũng chờ một ĐÁP ÁN , nói gì con trẻ !
Đáp án cho một bài tóan : lời giải tầm thường !
Còn đáp án cho một định hướng đời người, cho một thế hệ ?
Ôi cái "hệ" học trò nay có phải bị già đi rồi, hết tuổi thơ, hết mơ ước để rất thực tiễn, rất vào đời hơn thua, đâu cái "thời" của nhà thơ Đinh Hùng ? Đã mất !
Khi mới nhớn, tuổi mười lăm, mười bảy,
Làm học trò mắt sáng với môi tươi
Ta bước lên chân vẫn dạo bên người
Ngoài cặp sách trần ai xem cũng nhẹ !
Đời thấp thoáng qua học đường nhỏ bé
Phố phường cuộc sống mới lên hoa
Ta ngồi nghe những tiếng thị thành xa
Hồn lơ đãng mộng ra ngoài cửa lớp
Nắng thuở đó khiến lòng ta hồi hộp
Ta nhìn cao mới rõ bị giam cầm
Ôi tiếng nào vang bốn bức tường câm ?
Không khí nặng mơ hồ thầy với bạn
Ta lớn lên, bước đường không giới hạn
Có lẽ đâu kiềm giữ nổi tay người
Tuổi hoa hồng kiêu hãnh của ta ơi !
Tình đã hẹn ở trên đường nắng mới
......
Hỡi thành đô với linh hồn bách thảo
Còn nhớ ta chăng, tuổi trẻ tóc bay ?
Làm học trò không sách vở cầm tay
Có tâm sự đi nói cùng cây cỏ (Khi mới nhớn - Đinh Hùng)
......
Chỉ còn là lo toan nhỏ (của người nhỏ) "bị trừ bao nhiêu điểm" và lo toan lớn (của người lớn)"bao nhiêu % trên trung bình"
'làm ông thầy lòng ruột xách cầm tay,
có tâm sự đi nói cùng ...Bộ Trưởng"
tPhương
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét