25 tháng 3, 2007

đón con

Mẹ đón con, Bố đón con, phe nào kiêm nhiệm thêm cái "tư tác" cần mẫn này nhỉ ?

... em tan trường về

đường mưa nho nhỏ ... (" ngày xưa hòang thị" thơ Phạm Thiên Thư)


Ủa ủa ..., sao chạy đường này ? Chẳng phải đường xưa nay, mưa nắng, dứt khóat là lộn đường rồi. Bé ngồi sau lưng Bố, thấy đường xá gì lạ hoắc ngạc nhiên la lên. Bác tài nghe tiếng la quay lại nhìn. Hai tiếng "Ủa" cùng la lên ...

Bé kinh hãi muốn khóc. Bác tài trợn tròn mắt, lắp bắp ... ủa ủa con tui đâu ? Bé tan trường, ù ra cổng, thót lên xe Bố ngay để còn qua ... "trung tâm văn hóa ngòai giờ" cho kịp ca học, cái ông này tự nhiên ở đâu chui ra ..., còn hỏi dzô dziên, vậy Bố tui đâu ? Bé nhớ lại, mình ba chân bốn cẳng chạy ù khỏi lớp KHÔNG kịp chào Thầy nữa , xán ngay gốc me thường ngày nơi chiếc cub cánh én, nơi ông Bố với chiếc mũ tai bèo xù xụ chỉ chực đợi con lên xe là ... vọt liền. Sao cái ông này vô duyên, mặc cái áo giống Bố mình, đội cái nón ... bèo bèo như Bố mình, dám đi cái xe cũng "sừng trâu" như Bố mình ! Thôi chết ...

- Ông cho con xuống liền đi. - Ngồi yên đi con, để chở con về trường, mèn ơi, chắc con chú nó đợi nảy giờ ... Hô hô ai mà biết, tưởng nó leo lên xe, mà là ... cái con này ! Bé cảnh giác ngay, không được nói chuyện với người lạ, coi chừng "mẹ mìn" đưa mình đi vòng vèo ... Không, con xuống liền thôi. Cho con xuống. Con la lên. Trời ơi, thì chú cũng chạy lại trường đón con chú nè ... Con lội bộ về trường, ba má con đợi đến chừng nào. Ừ, cũng có lý. Không, hay là " mẹ mìn" này dỗ ngọt mình? Để xem, có gì xe chạy ngang chú công an, bé sẽ la lên ...

Mấy bà mẹ đọc đến đây thế nào cũng tắc lưỡi híc hà, xĩa xói chồng ... "đấy, liệu mà ... như thế đấy !"
Mấy ông Bố thì, hừ hừ biết rồi, ta đón con, dứt khóat không được đọc báo nữa.
Ông Thầy nghe chuyện, há há chạy khỏi lớp không chào Thầy nhá con ... cho đáng !
Còn cái tay viết Blog, mơ mòng câu chuyện thay vì "đón con", mà là "đón vợ" ở một siêu thị nào đó ... cũng xảy ra "chiện ... tương tự" thì sao ?


tPhương ?

Không có nhận xét nào: