08 tháng 9, 2006
Món đồ chơi
Hot nhất, cool nhất bây giờ có lẽ là Game, phải không bạn ? Trẻ, già đều mê ... đến mệt ! Còn trước đây ? Tôi phải gõ lại câu chuyện này, tác giả "16 tuổi", còn tôi là nhân chứng ! Cách đây đã 6 năm rồi ...
" Đã 9 năm kể từ lần đầu tiên tôi đến nơi sang trọng đó. Đó là một bữa tiệc sinh nhật người bạn của bố tôi, một người giàu có. Tôi đến đó, được đưa vào phòng đồ chơi của một đứa bé nhỏ hơn tôi 2 tuổi, Chao ôi, đó là căn phòng tuyệt vời nhất mà tôi từng được vào. Đồ chơi nhiều vô kể, có gấu bông nè, có xe lửa nè, có máy bay nè, có điện tử nè, có ... ồ và kia là gì nhỉ ? Tôi thấy chữ LEGO trên nắp hộp, một chiếc hộp to lớn. Vâng, đó chính là LEGO, món đồ chơi xa xỉ mà tôi thậm chí chưa được tận mắt thấy. Tôi say mê nhìn ngắm ngay từ lần đầu, tôi đứng đó, nhìn thật lâu, thật kỹ, bởi lẽ tôi biết rằng, đây có lẽ là lần duy nhất tôi được nhìn, vì gia thế của tôi không cho phép tôi làm chuyện đó lần thứ hai. Thấy tôi như vậy, đứa bé nọ cúi xuống nhặt một chú lính từ dưới sàn lên, đưa cho tôi và nói : " cho anh nè !"
" Đó là một chú lính nhựa rất dễ thương nếu như hai cánh tay còn nguyên vẹn. Vâng, một bên tay chú giờ đây chỉ còn là một lỗ hổng vô hồn. Tôi vui sướng với món đồ chơi bỏ đi đó đến nỗi quên cám ơn chú bé tốt bụng. Phải, tốt bụng, bởi lẽ đó là điều chưa bao giờ xảy ra với tôi - một đứa con nhà nghèo, một đứa trẻ chỉ biết chơi với nắp khóen, với lon, với những tấm hình tạt. Món đồ chơi đó chính là chú lính LEGO.
"Tôi đã đến với niềm đam mê Lego từ lúc đó.
"Đam mê vẫn chỉ là đam mê, bởi lẽ hòan cảnh tôi không cho phép tiến xa hơn hai chữ đó. Cho đến một lần, cách đây khỏang hai năm, khi gia đình tôi bắt đầu khá giả hơn, và tôi, thật lạ chưa, lại nhận được một món qùa sinh nhật đặc biệt, một hộp đồ chơi LEGO. tuy chỉ là hộp nhỏ, nhưng đấy là nổi say mê của tôi, ước mơ của tôi, lần đầu tiên tôi được sở hữu cho riêng mình món đồ chơi ấy.
"Tôi lao vào việc sưu tầm LEGO từ lúc đó, tôi để dành tiền ăn sáng ít ỏi của mình, tôi để dành tiền thưởng, tôi để dành số tiền tết, tôi để dành từ nhiều "nguồn thu nhập" .... và tôi đã có, một cách thật chậm rãi, thật kiên trì, đã có một bộ sư tập khá lý thú như hiện nay. Và đó không phải là lý do để tôi có thể quẳng đi cái vật "một tay" kia. Phải, tôi vẫn giữ nó, giữ nó như một kỷ niệm của tuổi thơ, giữ nó như một món qúy giá nhất trong bộ sưu tập.
"Tôi qúy bộ sưu tập của mình lắm, không một đứa em họ nào được bén mảng lại gần khu vực cất đồ chơi của tôi, mặc dù tôi thương chúng lắm. Nơi tôi cất LEGO không phải một nơi nào xa lạ, đó chính là ngăn tủ trên đầu giường của tôi. Thân thể tôi gầy ốm như hiện nay, có lẽ vì tôi đã nhường một ít thức ăn của mình để nuôi sống đám đồ chơi kia, bởi lẽ tôi đã nhịn ăn sáng qúa nhiều, khá nhiều đủ để trang trải khỏan tiền mua Lego. Và chúng biết điều đó, chúng đã biết, và chúng đã mang lại cho tôi niềm vui, mang lại cho tôi những giây phút thỏai mái khi tôi cùng chúng đi chinh phạt, đi khám phá nhiều vùng đất trên chính chiếc giường của tôi. Hẳn các bạn đang nghĩ tôi điên ? Phải, bởi lẽ tuổi thơ tôi đã có khá nhiều chuyện "điên điên" như thế.
"Thật sự thì tôi đã có 4 phiếu gia nhập câu lạc bộ LEGO cũ :
- Phiếu đầu tiên tôi gửi với tất cả sự hăng say, không một tiếng trả lời.
- Phiếu thứ nhì tôi gửi với sự trông chờ, không một lời đáp lại.
- Phiếu thứ ba tôi gửi với sự hy vọng, không một lá thư nào được trả lại.
- Phiếu cuối cùng tôi gửi với sự chán nản, ghi đại tên đứa em họ 5 tuổi. Và, thật ngộ chưa, đứa em họ tôi được nhận ngay vào câu lạc bộ chỉ 1 tuần sau đó.
"Tôi nhận ra một điều : tôi đã lớn hơn so với tuổi quy định, mặc dầu tôi không biết ai đã ra cái luật " tuổi quy định" ấy. Thiệt thòi biết bao khi không được gia nhập clb, tôi đứng đó, nhìn những đứa trẻ hăng say đi lãnh qùa ngày 1-6 mà lòng không thóat khỏi hai chữ "thèm muốn". Tôi muốn nó, muốn chiếc móc khóa xinh xinh ; tôi muốn nó, muốn chiếc bóp viết nhỏ nhắn ; tôi muốn nó, muốn quyển tâp ngộ nghĩnh ; ... tôi muốn nó, muốn tất cả những gì đáng ra là của tôi nếu không có ba chữ "tuổi quy định" ấy.
"Hiện giờ, đang cầm trên tay phiếu gia nhập clb, tôi thật sự chán nản, chán nản như lần cuối cùng tôi xin gia nhập clb cho đứa em. Bởi lẽ, lại một lần nữa, tôi phải đối mặt với ba chữ "tuổi quy định" ấy. Tôi đã hứng thú biết bao khi biết có clb LEGO mới, biết chuyện clb mới này "nhận tất cả các bạn, miễn là thích LEGO, muốn vô clb LEGO" (nguyên văn). Không thể óan trách được người đặt ra quy định, bởi lẽ quy định là quy định, không ai có thể làm trái được, nên tôi quay sang ghét cái tuổi của mình, 16. Tôi ngồi đây mà vẫn còn buồn, bởi lẽ tôi biết mình sẽ không bao giờ được làm thành viên chính thức của clb LEGO.
"Thôi thì đành vậy, có lẽ tôi sẽ đăng ký cho đứa em, có lẽ tôi sẽ coi ké "tập san LEGO", nhưng tôi sẽ không bao giờ có được chiếc móc khóa LEGO - món duy nhất tôi chưa có, bởi lẽ em tôi cũng thích nó nữa ! " (monkey_kid12@yahoo.com)
tPhuong
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét