11 tháng 9, 2006

Tôi có mấy cái kính

photo Yahoo

Tôi có mấy cái kính ?

Ái chà chà, không phải tôi "chảnh", khoe của ! (qúy báu gì đâu ! bạn thấy đấy kính hàng hiệu chạy đầy đừơng, đầy bến xe, có "khối" !) Vậy thì, đố bạn tại sao tôi lại đặt câu hỏi đó ? (haha, nhập đề có ... 2 dấu hỏi rồi nha ! )

Học trò thông minh "ngửi" thấy chữ "mấy cái " biết ngay chắc là 2 trở lên. Có thể là 3, 4, 5 ....hàng tá, "vô tư" ? Biết đâu dạy chữ thêm nghề bán kính (thay vì bán cháo phổi) có vẻ thấy tương lai hơn ? Kiếm thử lớp học nào không có học trò cận thị, tôi xin giả từ viên phấn ...bạc (hic hic, hổng phải viên phấn vàng để bẻ ra ăn dần). Nhưng đừng có chơi trác tôi mà trưng ra cái lớp học ...khiếm thị nhá !

Tôi bắt đầu bằng con số 2. Tại sao à ? Có phải là "kính mát đeo lúc trời nắng, kính trắng đeo lúc trời ui ui" ? Có phải là "kính đọc sách, kính lái xe" để nhìn gần, nhìn xa ..? Có phải là "kính lặn đi bơi, kính chơi chơi đi bụi " ...?
Vâng, tưởng chỉ có 2, (mà nếu chỉ có 2 thì làm gì trong "văng học sử " dân gian có câu này "KÍNH THƯA ...kính thưa .... kính thưa ... các lọai KÍNH" ?) thật tình tôi cũng tưởng mình chỉ cần có 2 cái kính là đủ. Vốn tôi cận thị từ thuở trẻ cần kính "đít chai" để nhìn bảng, nay về già cắp thêm cái kính để đọc sách chấm bài là ...đúng bộ rồi ! Tôi bèn đi đo kính chuẩn bị cho năm học mói (như học trò tinh tươm đồng phục mới chào đón năm học vậy mà). Một kính 6 điốp để nhìn xa xa ... ngắm nghía cái nghiêm túc của phòng thi (kì thi gì gì trên báo đấy nhỉ). Một kính 4 điốp để chấm bài vô điểm khỏi .... lèm nhèm (hì hì). Tròng mắt 60.000 đ, giọng kính 120.000 đ, 1 cặp kính (đủ bộ gọng và tròng đấy) 180.000 đ (kê khai rõ ràng vì nãy giờ tôi kể câu chuyện thật đó)
Xong, về nhà, leo lên ghế, bật cái computer lên, hí hửng chờ đợi , phen này phải mướt mượt sắc sảo chữ ra chữ, trường ra trường thôi. Mèn ơi, hổng có cái kiếng nào cho tôi thấy chữ ở màn hình cả ! 6 điốp, rồi 4 điốp, rồi 6 ...Vẫn phải lột mắt kính ra, dí con mắt trần trụi sát monitor mà xem ! Thôi rồi "vũ như cẩn". Bay liền đến tiệm kính thôi (18:30), đo lại ngay : kính này số mấy ? và số mấy ? Tay tôi nắm cái "toa đo kính" chưc chờ nghe ..nếu không phải là 4 là 6 điốp thì...trưng ra bằng cớ, lắp kính sai, bắt đền đi !

Các bạn ạ, có nghe không ...: "kính này 4 độ" (đúng) "kính này 6 độ" (đúng luôn, tức là đúng thiệt rồi) Có lẻ cái mặt tôi lúc đó .. thảm hại rất ngộ (hoặc là rất ngố hay sao sao ấy) nên cậu thợ đo kiếng an ủi " Bác vào trong cho chuyên viên đo lại xem". Đúng rồi vào trình bày nào ! " Không được, bác chỉ nói đo kính để đọc sách chứ có bảo để làm việc với máy vi tính đâu ! "À, thì ra thế, vậy lại đo "5 điốp, bác ra ngòai chọn gọng đi"
Bây giờ các bạn biết tôi có mấy cái kính rồi phải không ? Câu hỏi đã được ....giải mã. Nhưng còn câu hỏi nữa mà ! 'Tại sao tôi lại đặt câu hỏi này !" "Bác không biết đấy thôi, lái xe thì có kính lái xe, đọc sách dùng kính đọc sách, dùng máy tính phải có kính đọc cho máy tính, bác chọn lọai tròng này đi 140.000 đ chống tia phóng xạ" Khiếp ! Đúng là chuyên viên có khác, rành rọt lắm làm tôi hình như "ngộ" ra được 2 điều : Một là, mình già rồi (lão hóa thật rôi) Hai là, mình có chắc dùng đúng kính không vậy? Trên đời này multi vật thật phải multi focus .

Vậy tôi phải có mấy cái kính ? mấy cái kính ? này bạn có biết chỉ giùm tôi ?
tPhuong

Không có nhận xét nào: