Nghe như lao xao tiếng xì xào đâu đó ? Ông Thầy căng mắt ra ... nghe. Thì phải tìm kiếm phát hiện nguồn âm ở địa chỉ nào " xóm nhà lá" hay "xóm mặt tiền" chứ ! Lạ nhỉ , học trò cứ cắm cúi làm bài không hề nghiêng ngó, hê hê ! Có tiếng vi vu theo cánh con ruồi buồn trưa nóng đi tìm kho thực phẩm ở cái hộc bàn nào đó, phải nó chăng ? Không phải tiếng vi vu ... đó đây này. Âm thanh di động thì phải kèm hiệu ứng Doppler tần số thay đổi veo véo cơ. Thôi đừng đứng ngong ngóng, "hạ cố" an tọa ngồi, rồi vễnh tai áp lên bàn, phen này ông Thầy nghe rõ rất rõ ràng :
- ya, nghỉ khỏe anh em ơi !
- yaaa !!! tiếng bầy đàn rú lên, rồi tiếng cục cựa lào xào râm ran lên
- cộc cộc !!! (tiếng gỏ)
- này, này , các bạn đừng có mà làm phiền ... người trí thức chứ (hừm, nói ai dzậy, các gương mặt đang nghiên cứu đề thi ở dưới kia hay cái mặt đang ... ngâm cứu mặt bàn giáo viên trên này ?) Ông Thầy chỏi con mắt lên mà tìm ...
Tìm em tôi tìm ... A, đây rồi, dù có hơi nhưng nhức con mắt nhưng ông Thầy thấy hết á ! Chúng nè : cũng đồng dạng mình hạc sương mai thôi, cũng khẳng khiu que củi, nhưng đến cả gần trăm tên thu lu trong khối hộp vuông vuông !
- sụyt, yên lặng cho các anh chị làm bài chứ. (lịch sự biết điều đó, đúng là đồ ...văn hóa)
- thì mới nháo lên tí thôi mà, chứ tiết này "thất nghiệp" lấy gì mà ăn ...
- ôi giời món "Bảng" để xơi ấy à ? anh em nhà ta cứ được ông Thầy khen cho là "phấn ĂN bảng" mà hộc hộc táp lấy táp để, đến tàn đời cái tên Bảng nó vẫn cứ trơ trơ ra, có mà ăn được Bảng, lại còn bị phủi phủi trêu ngươi anh em mình nữa chứ !
- kít kít ( một giọng phẩn nộ), ta thì cứ rạch mặt nó cho bỏ ghét.
- két két, ối bạn chỉ phớt phớt cái mặt trơn lu của nó thôi, rạch gì được mà dọa
- bôi trây nó ... (tiếng nhao nháo lên), trây cho nó xấu mặt !
- hứ, đen thui lui, cái mặt xấu, bôi với bác chỉ tổ đánh phấn cho nó thôi !
- cũng tại các bác, màu với mè xanh đỏ cho nó đẹp cái mặt ... phấn !
- này , này thế trắng với trẻo không tô cho nó bớt đen chắc ?
- ừm, đừng có vặt nhau thế, trắng màu gì cũng cái hội nhà ta ...
- ... đẹp ! (tiếng cười khúc khích)
- ừa, thì khiêm tốn tự hào đấy ! Không thấy Người ta tổ chức thi "nét đẹp phấn trắng" à !
Ông Thầy (nhức mắt) thấy mấy em phấn trắng xí xọn bước ra nhún chào, xoay một vòng, í ôi, trước sau như một ... thẳng đuột. Cười bể bụng, có em phấn nào có ... eo ?
- này, đỏm đáng thế, cứ như không có tuổi ?
- tuổi là thế nàao ?
- ừm, (có giọng trầm ngâm ...) Người ta ai cũng chỉ có một cuộc đời dù dài dù ngắn. Mà ông Thầy mỗi khi viết bảng bẻ tớ làm hai, hichic, tàn cuộc đời này vẫn còn xuân sắc ... cuộc đời kia (khà khà, thế mới là ông... thầy pháp !)
- ừa ừa, (có giọng đồng họa), trong tay ông Thầy già nét mình giun bươi gián múa cứ như cụ lão run run, thế mà đến lúc trong tay cô giáo mình lại thấy trẻ ra xinh như ... TV ấy chứ ! (hứ, hứ, ông Thầy tằng hắng)
- này thế còn lúc mấy cô cậu học trò nhỏ không thuộc bài bộ các bạn không thấy.... già run sao ? (hay, 10 điểm)
- nịnh Thầy, nịnh Thầy ! đằng ấy là phấn đỏ dựa hơi Thầy được gạch được xóa anh em mà ! - giọng trách móc - (ờ ờ, tội nghiệp, ông Thầy chép miệng, ta phải ý tứ thôi, không trịch thượng cầm phấn đỏ gạch xóa vô tư nữa, ta khoanh lại để ... đấy - à để sửa )
- thế lúc trong tay bạn học sinh giỏi thì bạn bảo sao ? chẳng phổng mũi khi tớ phát cho mấy sao đỏ í à (đúng đúng, phấn trắng viết bảng hay phấn đỏ đánh dấu khen, khoan khóai vô cùng, cái này gọi là "song phấn hợp bích" ... ) Ộng Thầy qươ hai tay "song phấn" rồi "hợp bích" một cái ... bịch xuống bàn, viên phấn chong mí mắt cho khỏi sụp nảy giờ tưng lên... rớt xuống !
Học trò ngơ ngác ngước lên nhìn ? Ông Thầy ngỏn ngỏen la "Thấy Thầy ngủ gục sao không gọi ?" (may mà H.T chưa rảo qua, đừng có ai "méc" nhé !)
tPhương
03 tháng 12, 2006
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét