Đêm qua trời lạnh tôi không hề biết, 12 giờ đã ngủ với một vốc thuốc cảm, dị ứng, bổ béo ... thuốc ơi ! Sáng dậy thấy se lạnh. Ừ, chắc là tháng Mười Hai ? Dù tháng Mười Hai cũng đâm nghi ngờ, "có phải" "có chắc" hình như là gió mùa ... noel ? Ngờ, vì lúc này bão cứ tứ lung tung, chưa qua trận càn này đã lăm le hình như muốn ! muốn lục cà lục cục "hội nhập" cho tan tành xí quách, muốn "hòa tan" cho lạnh lẽo áp thấp nhiệt đới thêm chiếc áo xiu xiu ! Không, tên bão ta đã đặt cho mi là "cu Sún" rồi, giống đực, khỏi sanh với đẻ gì ráo nhá ! Ta mua cho mi "mấy cái kính" rồi, có MẮT - đàng hòang - nhé ! Ta dặn học trò bơm một lố tim nylon sắc sắc màu màu rồi, có TÂM - tử tế - nhá ! để "bình an dưới thế cho người trần gian ..." người người hưởng cái gió mùa Noel ..., gió mùa "thiệp cưới" đều đều (mỗi tuần 1, 2 cái, mà ngày càng ... nhanh dần đều) cho tương đầy hạnh phúc tràn Trái Đất này (là của ... chúng mình ?) và hưởng "thương nhớ Mưới hai" (của nhà văn Vũ Bằng !) thật ngon ngọt lịm sướng đầu môi. Gió mùa Noel rồi !
Còn đêm Paris mấy độ ? Calgary ? Okholama ? Đã mấy mùa Noel từ khi có con, có học trò, có bè bạn ngàn trùng xa xứ mà tôi không chia bớt được cái lạnh giá, cái lạc cách tinh cầu, cái vô vọng nhớ ngày xưa ăm ắp tình thân đến tủi thân đã lạnh càng thêm giá ! Làm sao "gửi cái nắng Sàigòn" cho những người thân thương được ? Có đứa con gái nhỏ xa nhà tái mét với căn phòng chuột chạy, không giường chiếu, không sưởi, cuộn run trong bao lớp áo có được kể cả áo mưa ! Bạn tôi M.C ! Rồi con tôi T.N ! Hay còn đứa học trò nào mà tôi không biết ? ... bé lọ lem ở xứ người cũng tội nghiệp như "em bé bán diêm" ! Bà giáo của bạn tôi nhìn sắc mặt bạn, một hai lôi về giúp này gíup nọ. Do you believe in Santa Claus ? Như là Noel ?
Trưa này ngòai trời mấy độ ? Có phải như mình đang cảm, vẫn cảm một chút lạnh, một chút gió se se, hiếm hoi ở miền nam - lộc qúy của trời như cái rét nàng Bân cho chiếc áo đan lâu không kịp mùa gío bấc thì giờ đây được dịp mặc. Buổi trưa không nóng và cũng không nắng. Ừa, ta gửi cho người, cho người hết nắng vàng Nam ... bộ, nắng bừng tươi ánh mai vàng vẫn khác nắng đào phơi sắc trời Hà nội. (sắc màu thiên nhiên phối, hợp đến tận cùng chân tơ tóc). Cho đi như bù đắp thật thà, vì nhớ thương trĩu nặng chỉ nhẹ vơi lúc xum vầy. Cho đi giống như um sùm bao là thiệp học trò, bao tung hê lời chúc thương yêu, vậy mà vẫn không đã, thật thà cho hết vẫn còn hòai ! Cây Noel đâu đâu cũng óng ánh ! Noel mà !
Trong nhà, tiếng nhạc rót. Tràn một Noel. Chỉ một Noel gặp và ... mê. Đã cảm từ mấy mươi năm nay rồi , cảm thương ... nàng, nào phải "cảm hàn" ngày hôm qua ! Một là đủ tràn yêu thương. Một, những người bạn vỗ tay và đếm là hai, là ba, là chục ... là mãi ... Mãi những lời chúc, đếm thêm là chất thêm hạnh phúc của party năm nào cắt nghĩa yêu đương. Bài nhạc "Âm Thầm" không lời, vâng thì ... âm thầm sao có lời, bổng hiển ... thánh ca ? Ta và em dương trần tay nắm tay ... Đêm Noel ! Bắt đầu của tình yêu, bông tuyết lăn, cuộn theo ngày tháng, lớn dần mà cũng nặng dần bở hơi tai với ù ù cuộc sống - cuốc xích lô, kệ thuốc lá, chảo ô mai - ta và em bờ vai ... gầy guộc nhỏ ! Cây Noel trong hồn ta lóng lánh reo vui ! Noel !
Có hỏi : Đêm nay trời sẽ lạnh ? "No" ! Những em bé mồ côi, những trẻ con đường phố, những bệnh nhân trại phong ... chắc là nhận ra Noel thật sớm, vì, những người bạn quen và không quen của tôi, đang bận rộn thắp lên que diêm cho ngọn nến.
Gọi là Noel.
tPhương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét