13 tháng 5, 2013

Đồng sen

Về miền Tây, hết hồn với cánh đồng sen. Sen ngậm nắng. Sen trắng hương. Nhớ một bài nhạc : Tìm em tôi tìm mình hạc xương mai (*) Tìm trên non ngàn một cành hoa khôi Nụ cười mong manh, một hồn yếu đuối Một bờ môi thơm, một hồn giấy mới Tìm em tôi tìm, nhủ lòng tôi ơi Tìm đêm chưa từng, tìm ngày tinh khôi Tìm chim trong đàn ngậm hạt sương bay Tìm lại trên sông những dấu hài Tìm em xa gần, đất trời rộn ràng Tìm trong sương hồng, trong chiều bạc mệnh Trăng tàn nguyệt tận chưa từng tuyệt vọng đâu em Tìm trong vô thường có đôi dòng kinh, sấm bay rền vang Bỗng tôi thấy em dưới chân cội nguồn Tôi mời em về đêm gội mưa trong Em ngồi bốn bề thơm ngát hương trầm Trong vườn mưa tạnh, tiếng nhạc hân hoan Trăng vàng khai hội một đóa hoa quỳnh Từ nay tôi đã có người Có em đi đứng bên đời líu lo Từ nay tôi đã có tình Có em yêu dấu lẫy lừng nói thưa Từ em tôi đã đắp bồi Có tôi trong dáng em ngồi trước sân (*) úy da, nắng lóa mắt ... ! sen chạy trên đường ? tphuong (*) Đóa Hoa Vô Thường - Trịnh Công Sơn