23 tháng 10, 2007

Romeo and Juliet


(*) from www.ine-pps.nl

 


A time for us ... (music video on Youtube)

 


với diễn viên Olivia Hussey (on YouTube)



 



tặng Thứ, Quý, Châu - nhóm ... "Văn Hoa Đa kao" 1968, hihi

tPhương

Lời (*)

(*) thơ Bùi Chí Vinh

Bằng sáng tác của mình, tôi đánh tan những điều nghi hoặc
Tôi trồng cỏ khắp nơi trên mặt đất, chuẩn bị cho cổ tích loài bò
Tôi bắt tay Whitman, tôi quàng cổ Rimbaud, đem cỏ bao vây triều đình và nhà ngục
Đem cỏ tấn công bọn vua quan phàm tục, làm rêu mọc đầy râu, làm hoang phế mọi lâu đài
Tôi sẽ dùng cỏ trong thơ đeo lủng lẳng ở vành tai
Thay các trang sức , các huân chương hèn mọn
Tôi sẽ trồng vào khuôn mặt gã háo danh một sợi dây thòng lọng
Được tết bằng cỏ mọc ở nơi mất vệ sinh duy nhất trên đời
Còn loài cỏ đẹp mà tôi thường chúc tụng, chính là vòng nguyệt quế thơ tôi ...



Bằng sáng tác của mình, tôi thực sự ăn mày phép lạ
Tôi thương Exupéry, tôi mê Remarque quá
Các bạn đi bộ khắp châu Âu, không một mái nhà
Tôi cũng đã mỏi giò trên đại lộ Nguyễn Du
Gối quỵ xuống lề đường Cao bá Quát
Tôi đạp lên xương sườn hai nhà thơ Việt Nam có cuộc đời đầy bất trắc
Nghe nhói đau ở phía dạ dày
Những thế kỉ trước tôi , ở Tiên Điền, ở Quốc Oai
Hai người đồng nghiệp tôi chắc đã tê buốt chỗ này đây



Bằng sáng tác của mình, tôi tăng tuổi thọ cho người sắp chết
Tôi giúp đỡ những ai thất nghiệp, phát chẩn thi ca để ứng thí việc làm
Với trẻ nhi đồng tôi cẩn thận hỏi han
Xin dược tháp tùng lên bầu trời mà Giê-Su và Thích-Ca dành cho con nít
Với đàn bà, tôi tỏ ra ưa thích
Xin được phiêu lưu xuống hỏa ngục nàng dành
Tôi đã cạo đầu và dài tóc rất nhanh
Đã khiếm nhã và cực kỳ lễ phép
Tôi đỏ đen, tôi vô cùng khắc nghiệt
Y phục trong thơ tựa y phục tắc kè
Nếu có lần nào áo quần đứt cúc, đó cũng là lần tôi tập si mê



Bằng sáng tác của mình, tôi xuất bản không cần trang bị
Sách của các tác giả quốc doanh đang chờ cân ký
Tôi cân cái lưỡi của mình
Dù vua chúa nhiều lần tiểu tiện lên các phát minh
Dặn tôi uốn lưỡi bảy lần rồi cho nói
Uốn một lần coi như tốt nghiệp bằng múa rối
Lần thứ hai đạt danh hiệu hát tuồng
Lần thứ ba chuẩn bị phong quan
Lần bốn, lần năm thì tha hồ chức tước
Uốn đến lần cuối cùng hẳn quyền to " bá phát "
Vì cái lưỡi bẩm sinh đã bị bảy lũy thừa
Cũng may tôi biết dạ, biết thưa
Nên cái lưỡi vẫn còn nguyên mùi vị
Mỗi lần lưỡi cong là nhảy ra chàng thi sĩ



Bằng sáng tác của mình, tôi nhổ nước bọt vào những điều lừa mị
Tôi hôn thiết tha người đàn bà nghèo có một thời làm đĩ
Và bạt tai đứa công chúa hợm mình
Tôi sẽ trò chuyện với nàng bằng ngôn ngữ của anh chàng mạt lộ
Và đối thoại với vua quan bằng ngôn ngữ thiên tài
Tôi sẽ làm cho các nhà bác học thấy mình còn cận thị trước tương lai



Bằng sáng tác của mình, tôi bắt tay bè bạn anh em
Bắt tay các tiệc tùng giai cấp
Cám ơn chút rượu về đêm cho tôi cảm giác
Cám ơn bữa ăn mẹ cha, dưa mắm rau cà
Cám ơn những bài thơ sinh đôi, sinh ba
Đẻ khó nhọc như từng lon gạo chợ
Cám ơn những người tôi yêu không thành chồng thành vợ
Và ngay cả kẻ thù tôi nữa, cám ơn !!! .....

Bùi Chí Vinh

Love is Love



on Scribd from Eng.Ahmed

 


Tags

Con của Bố

Đêm qua Bố sốt. Trong cơn sốt Bố thấy mình lạnh ôm con nóng hổi. Bố con mình đến căn nhà bạn Bố, có lầu, có cầu thang rất lạ - không có bậc thang ! Con hỏi, Bố trả lời à nhà kiểu mới để lúc khẩn cấp người ta chỉ tuột xuống cho lẹ chứ không cần phải đi lâu lắc. Con hỏi và Bố trả lời. Cũng y hệt ngày xưa như con thường hỏi. Tại sao người ta nói "Merry Christmas Happy New Year" mà không nói "Happy Christmas Merry New Year" ? Bố phải "tốc" 2, 3 cuốn tự điển để trả lời cho con ! Nào là sao , nào là vậy ... Bây giờ Bố con mình ít nói chuyện với nhau quá. Bố ôm việc dạy, con ôm việc học, bạn bè. Chỉ còn câu chào, mà con có hỏi - chỉ là để xin phép - Bố im im rồi một chốc sau thường trả lời là ... "không được" ! Ngày lễ, con và bạn bè đi Vũng tàu bằng xe gắn máy nha Bố. Không, mua vé tàu cánh ngầm đi, xe đông ... Con muốn đi bụi ra miền Bắc chơi. Không, Bố muốn con mua vé theo tour đi. Con lớn vầy, con là thủ lĩnh ...? Nên con buồn và con cũng chỉ nói chuyện với mẹ, thủ thỉ với mẹ, với mẹ ... quên cha !

Ừ, "con của Mẹ" mà - Bố nào có giành phần "con của Bố" đâu ! Nhớ có lần khi nghe con gọi "Bố ơi" thì ông ba hỏi khó Bố " mầy người Nam hay Bắc mà con mầy kêu Bố vậy ?" Ông nội con nói đỡ cho Bố "ậy, vợ nó người Bắc anh ba ơi, mà Bố với Ba gì cũng dzậy hà". Bởi, con gần mẹ cũng phải thôi !

Con trách Bố lo học trò hơn ? Có công việc người ta làm bằng trách nhiệm, có công việc người ta làm bằng tình cảm con à. Có đâu Bố chỉ thương các con mà không dạy, hay chỉ dạy học trò con chữ mà không ... thương (vô tình) ? Con ơi, trang blog này phải đâu Bố viết cho học trò, các con của Bố là hình ảnh Bố nghĩ nhiều đến, và Bố viết để thay lời thủ thỉ đó. Bố sống, làm việc cho các con mà ! dạy là vậy, là người làm gương - như ông nội con vậy đó !

Con trách Bố không thích nhiều điều ... con thích ! Ừ, có thể ! vì con có trang lứa bạn bè con, thời trang, bận rộn của các con ... mà người lớn không hiểu ! Thì phải cho Bố lạ chứ : sao người ta có thể chơi game phí thì giờ đến vậy ? Ừ, cũng như ông thầy thấy lạ : có gì đáng chê đâu mà học trò nói "điện thọai của thầy người ta bán ... hằng rổ" !

Lạ, lạ ... nên con trách Bố xa con bằng những giọt nước mắt. Bố không biết là con đã buồn vì thế đến thế !

và, đêm qua Bố sốt. Trong cơn sốt Bố thấy mình lạnh ôm con nóng hổi, tuột cầu thang. Cầu thang rất lạ. Nhanh nhanh. Chỉ để đứa con an tòan !

tPhương (viết cho con)

Xe lội nước ?


Máy bay bay được nhờ có cánh. Xe chạy được nhờ có bánh (xe). Tàu ghe chạy được nhờ có ... ?
Xem hình bánh xe lủ khủ bu đầy tàu, học trò tôi đừng nói tàu chạy được nhờ có bánh xe nha ? (ghe chứ hổng phải xe lội nước)
Tàu ghe chạy được là nhờ có ... nước đấy ! Đúng không ?
tPhương

Where are you from ?

by gvphuonga

Bạn từ đâu tới ? Người bạn Hòa lan (cùng tour du dịch) trên chuyến tàu sáng nay và tôi bắt chuyện bằng những câu đại lọai như vậy đó.
By gvphuonga

Còn bạn ? sẽ trả lời ra sao nếu có ai hỏi bạn quê ở đâu ?
By gvphuonga

Tôi từ Hà nội ? Tôi xứ Huế ? Tôi người Quảng ? Tôi gốc ... Hồ Chí Minh city ? Ha ha, dám chắc chẳng ai nói : tôi người Hồ Chí Minh (người Hà nội, được ! người Huế, được ! người ... Hồ Chí Minh ? ở Hồ Chí Minh ? nghe trật lất ) Bởi thế, câu trả lời của tôi với anh bạn mới quen chẳng thèm dài dòng văn tự "I'm from Ho Chi Minh city", mà rất gọn lỏn "I'm from Saigon" (chuẩn luôn ?)
Làm biếng tổ sư bồ đề, nhưng câu cú "ngon lành" ... cũng được phỏng ? ha ha !

tPhương

the best the most beautiful ...

... thing in the world can not be seen nor touch, but can be felt in the heart!

ngày không đợi ... tháng ?




28, 29, 30 .... rồi tới tháng (mới) ! "Phóng hỏa tiển" thì count down, còn "đến cuối tháng" thì count ... up cũng y hệt. Thưở nhỏ mong đến tháng lẹ (sắp Tết chẳng hạn) thì xé lịch mỗi ngày ... cả xấp cả nùi ! Tôi gọi những ngày cuối tháng (28, 29, 30 ..) là ngày đợi ... tháng (tới) ! Còn ngày không đợi (tới) tháng là 1 tây, 2 tây, 3 ,4 ...nói chung là đầu tháng nghen ? Ừ, tháng mới toanh làm nản lòng đứa nhỏ khi muốn xé lịch, cả xấp dầy cui chứ chơi sao ? Còn ... khuya mới hòng đợi, sao đợi từ đầu tháng tới (được) ... tháng tới nổi ! hê hê !

Có lẻ tuổi nhỏ đầy cảm xúc nên nôn, chờ qua tháng, chờ tết, chờ làm người lớn (khỏi mất công ... đi học ?). Ngừơi lớn chai sạn với năm tháng cuộc đời, vẫn vậy thôi, chắc chẳng nôn hay mừng ngày với giờ ? Vậy có cái thứ ngày "đợi tháng", cái thứ "ngày không đợi tháng" kia không ?


Cứ thử "phỏng vấn" tôi xem, tôi nói cho mà nghe, nói nhân danh tập thể giáo viên khu "căn tin" nên chẳng dám láo đâu ! Có đấy - đối với giáo viên trường MK thôi nhé - ngày chờ tháng là ngày 10 tây (hì hì, tới kỳ lãnh lương mà) mà ngày không đợi tháng cũng đúng ngày 10 luôn (ngay khi vừa nhét xấp tiền vào túi là coi như hết rồi, còn gì mà chờ, hu hu) !


Vậy mà trong tháng 10 này, ngày 10 mất tính lịch sử ! Sic sic, bởi trường phát lương hôm 7, 8 tây ? Sao tốt bụng qúa vậy ? cứu đói ấy mà, bởi từ tháng 9 anh em chưa lãnh lương ... "ngòai giờ" - không phải "ngòai luồng" đâu nhá ! - để đợi đại hội công nhân viên chức mới quyết, mới bố (phân bố, công bố, ...)?

Khà, năm nay ngày 10 tháng 10 chẳng là cái thứ "ngày đợi" mà cũng chẳng là cái thứ "ngày không", chẳng là cái thứ gì sất !


Đã lãnh lương rồi mà ! Là ... hết !


tPhương,
tái bút : cái tháng nào không thèm đợi ngày ..., là giàu đó, ha ha

Đêm nay Sư tử ... ngủ


(*) "The Lion Sleeps Tonight" From Tinterz on Youtube


 

Tags:

Chuyện con kiến (*)

(*) Sụyt, không phải chuyện nhỏ như con kiến đâu nhá !

Nếu học sinh MK không biết bơi, kiếm châu chấu cho cắn rún ? Châu chấu ở trong trường khó kiếm thì bắt con Kiến cho nó cắn "hiểm" cũng "ác" chẳng ... cơm nguội đâu ! Aaa ! nhảy nhổm lao xuống hồ bơi liền cho ... cá ăn kiến ? Còn vẫn khí phách bình chân như vại há ? Thì cho lọt vô nguyên ổ kiến vàng bu đỏ chân xem có nhảy twist dẫm dẫm hay disco phù phù không ? Cho biết thế nào là "đụng ổ kiến lửa", là tanh bành nhức nhối nhá !Bị kiến cắn, tất nhiên là đau, mà đố bạn : không bị kiến cắn vẫn xúyt xoa đau nhức là tại sao kỳ vậy ?

Này, kinh nghiệm cá nhân kể cho bạn biết nè , nuôi con đừng có cho nó bị ... kiến cắn ! (bạn cũng sẽ nhức nhối "tệ" như nó thôi !) Con gái đầu lòng tôi, lúc mới bập bẹ thì câu nó nói nguyên tràng trong nước mắt lấm lem là vầy "bà nội ... dẫn con đi ... đi chơi kiến cắn con, hu hu ...". Bên là Má, bên là con, ủa kiến đâu chạm nọc mà mình xúyt xoa "trời, sao Má không dẫn nó tránh ... ổ kiến !", "con kiến này hư nha, dám cắn con để Bố bắt nó đem gan kiến chiên bơ ..." Con nít nghe ăn là nín ? Hà, gan con kiến to thiệt, dám cắn con tui !

Rồi bà già với cái chân bó bột cả tháng nay (đi bộ tập thể dục sáng, bị "ác nhân" tông gãy chân rồi bỏ chạy mặc bà già nằm lặt lè ...) than với con cháu "đêm má ngủ không được, có con kiến như nó bò trong ống bột nó cắn, khó chịu quá trời ..." Kiến bò trong cái chân bó bột, sao bắt ra ? Tôi chỉ biết ngửa cổ lên trời "thua, kiến ơi mày gan quá ! gan mày to quá ! phải chiên bơ thôi dù có chua chua dốt dốt, quyết ăn gan kiến cho đã nư !"

Kiến ăn hiếp con nít. Kiến ăn hiếp cả người già. Quá lắm !"Lẻo" được gan ... cái kiến, con kiến, thằng kiến, a lê hấp nhồi trong đậu phọng cho vô chảo dầu sôi ... xèo xèo ... ! Gan con kiến to ? Gan kiến ... lớn hơn con kiến không hả hả ? Gan con kiến cất trong ổ kiến lửa hả hả ? Bớ chư vị anh hùng võ lâm thập bát ban ... la hán ... quả ! Cầu "cao ... Kiến" !!!

tPhương bái,

Bài hát Cửu Long


(*) Bài hát Cửu Long - thơ Nguyên Sa (nguồn vannghechunhat.net)

Có gì đâu em: có một đoàn người
Có một đoàn người góp sức góp vai
Cùng rủ nhau về góp một thành hai
Những bước chân góp đi làm đến!


Họ không dại khờ: góp trăng làm nến!
Chỉ những miệng cười góp lạ thành quen
Góp những giọng hò làm trống ngũ liên
Góp những bàn tay dựng thành đại hội
Cánh tay chắp cánh tay cho dài thêm nửa với
Gạo quanh nồi góp lại bữa cơm chung
Họ cùng đi cùng góp tháng, góp năm...
Để sáng ngày mai làm sông làm biển.

Có gì đâu, có một đoàn người
Bên bờ Cửu Long gõ nhịp
Cả dòng sông gõ nhịp vịn bờ sông
Họ rủ nhau về sương gió vui chung
Dù có phút nước mắt chạy quanh
Hay miệng cười hớn hở
Vẫn bát gạo Hậu Giang, vẫn nụ cười huynh đê.
Mắt nghẹn ngào sáng tỏ nắng phương Nam
Màu nắng vàng không màu nhiệm hào quang
Nhưng dù má bừng lửa cháy
Trán đổ mồ hôi
Họ cùng không đóng cửa mừng vui
Những bàn tay ngượng ngập díu môi cười
Không phải khóc
Một đời người tầm gửi
Nhớ không em?

Nhớ không em
Họ gặp nhau
Chờ nhau
Đón nhau
Như sông Cửu Long
Về lòng biển cả
Hội lòng người như nước nguồn xối xa?
Mưa trường thiên chảy ứ vào trào thơ
Mưa đời người trôi cả nghĩa vu vơ
Để lòng chúng mình
Và mạch máu Đồng Nai
Đập cùng một nhịp

Anh biết rằng:
Có người khóc vì mừng vui ước hẹn
Có người cười vì tủi cực phôi pha
Anh biết nói làm sao
Nhưng chắc chắn ngàn thu ly rượu quan hà
Sẽ phải chua men vì thiếu người sưởi lạnh
Anh biết nói làm sao
Khi họ gặp nhau (anh đã bảo em)
Như sông Cửu Long
Về lòng biển cả
Vẫn tiếng sóng về nước chảy triền miên
Vẫn Cửu Long giang mở chín lần cửa rộng
Dòng sông dài dữ dội bản trường ca...

Phải, dòng sông dài dữ dội bản trường ca
Nên sông đã về làm tràn đầy mắt biển
Sông đã về rửa trắng lòng anh
Đợi từ chín kiếp giao thừa
Đến sáng hôm nay mới được hát giữa dòng sông
Đến sáng hôm nay mới được hát giữa mùng một Tết ...

Nguyên Sa

Nothing is Impossible

(*) by bogdan_d31 on Scribd

xem cười chơi / mếu chơi ?

 


Nothing is impossible : còn ý kiến bạn ?

Gửi


Hoàng Tử Bé
Antoine de Saint Exupéry
Với minh họa của chính tác giả Antoine de Saint-Exupéry


GỬI LÉON WERTH
Tôi xin lỗi các bé con, vì đã đề tặng cuốn sách này cho một người lớn. Tôi có một lẽ chân xác để tự bào chữa, và xin được thứ lỗi: người lớn nọ là người bạn chí thiết trong đời tôi. Tôi còn một lẽ nữa: người lớn nọ có thể hiểu hết mọi sự ngay cả những cuốn sách viết cho bé con, người ấy cũng hiểu nốt. Tôi còn một lẽ thứ ba để được tha thứ: người lớn nọ hiện sống ở nước Pháp, và đang chịu đói và rét. Y thật cần được an ủi. Nếu tất cả những lẽ đó không đủ để bào chữa cho mình, thì tôi rất muốn đề tặng cuốn sách này cho đứa con mà xưa kia người lớn nọ vốn đã từng là (nó) vậy. Mọi người lớn, ban sơ, đều đã từng là những bé con. (Nhưng ít người trong số đó ghi nhớ điều kia). Vậy tôi xin sửa chữa lời đề tặng: Gửi Léon Werth Thuở ông ta còn là bé con (Bùi Giáng dịch)
GỬI TÔI ƠI NGÀY CÒN NHỎ Tôi xin lỗi các bạn đọc, vì đã viết entry này cho tôi xưa ngừơi nhỏ ? Tôi có một lý do rất nghiêm chỉnh để tự bào chữa, mà không hề diễu rằng : thằng bé đó là người bạn chí thiết mà tôi có trong đời. Tôi còn một lẽ nữa : nhóc con đó có thể hiểu hết mọi chuyện cổ tích tôi xưa, tuốt tuồn tuột dù tôi chỉ úp úp chẳng ngọn ngành ! Tôi còn một lẽ thứ ba để xin bạn mủi lòng : bé con tôi đó hiện sống rất xa tuốt bên bờ Kỷ Niệm, và đang nức nở tìm vụn bánh mì đã đánh dấu để lần lối mò về căn nhà của tuổi thơ trong trùng trùng lối cây cô tịch ! Nhóc thật là cần an ủi, à không, chính nó thật là an ủi cho tôi bây giờ . Nếu vẫn buồn cười không chịu hiểu "ai mà lại viết gửi cho chính mình", ừm, mọi lý do mà không đủ mạnh, thì tôi xin đề tặng lại entry này dành cho một người bạn thân của bé con đó - là cái tay này nè : GỬI PHƯƠNG, (hí hí, tôi-nay -này nắn nót thêm tựa đề ấy nhá !) Nam lop 12 qua la mot nam tung bung … “quay”, sao luc do minh “xung” qua vay Phuong, het ra mat ban dai dien cac truong den tap duot van nghe voi VTT “dem” de chuan bi chuong trinh len TV, choi dep ra bao Xuan lop 12B1 “Doi Chin” de “canh tranh” voi bao Xuan “Doi Muoi” cua truong, roi van nghe lien truong voi ket qua la Thu duoc thay hieu truong DH-Nghia uu ai gui giay ve nha cho Thu nghi xa hoi trong 2 tuan le ma khong can giay phep cua phu huynh vi da … danh mat may cai micro cua truong!! Day co le la nam “bung” nhat cua bon minh do suc ep cua suot may thang “miet mai kinh su” cho ky thi tu tai I, nhung cung co the la do “du huong” tu cai nam tap tanh quay pha o lop 10 Tran Luc, con nho bao Xuan “Doi Tuong” khong Phuong? Gia bon minh con giu duoc mot ban copy cua to bao Xuan nay thi that la thu vi khi doc lai nhung dong chu ngo nghe tuoi moi lon, hinh nhu Phuong, Chau va Thu da “bao gian” bai vo to bao nay voi nhung but hieu nghe rat “Thanh Nga – Bach Tuyet” va “Quynh Dao” dai khai nhu “Hai Au”, “Tran Hai Trieu”, “Hoang Hac” va sau do but hieu “Chau Dai Duong” da gan lien voi ten tuoi ban TD-Chau. Nhac den but hieu Thu nho den mot ky niem kha vui voi mot ban nu trong ban dai dien truong VHQD ma lau qua Thu khong nho ten, trong chuyen tro lai VHQD vao buoi chieu de thanh toan not dong bao “e” chua ban het tu buoi sang thi e-kip TL gap lai mot chi ban dai dien da lam phuoc mua mot to bao tu ban sang, chi vui ve “Trong may anh co ai la But Sinh khong?” thi Chau da nhanh nhau chi vao Thu “Day, But Sinh day!” quay sang Thu chi tiep “Anh viet teu qua lam (?) om bung cuoi tu sang toi gio” – chi dang nhac den mot bai “phong su” cua But Sinh ve nhung buoi ra mat ban dai dien cac truong co pha chut “hu cau” cho … dzui - roi chi dua to Doi Tuong mua ban sang xin chu ky cua But Sinh lam Thu cam dong muon … meu!! Thu run run tho tay ky len to bao voi von ven mot chu “thu” kem theo cai gach dit, chi cuoi tiep “Khong giong chu ky cua But Sinh!!” roi moc tien mua them mot to Doi Tuong voi yeu cau phai co chu ky But Sinh han hoi.... GỬI ...
Hoàng Tử Bé
AGNOUHP với minh họa mượn sự giúp đở của tác giả Antoine de Saint-Exupéry. Tái bút : nếu bạn nhặt được entry này, chắc là tại nó đi lạc, xin vui lòng giúp gửi lại giùm, mà nhớ đúng cái địa chỉ đáng gửi đó nhé ! Thiết tha cảm tạ .
tPhương

Học ... hộc !

photo on Kayio's blog

thầy ơi. Entry mới nhất của em, thầy vào coi thử và nhận xét jùm e nhé :). E rất cần ý kiến của thầy. Cám ơn thầy ạ. (Kayio)Đó là 1 quick comment tôi mới nhận được. Bước qua entry của Kayio "nỗi ấm ức với nền giáo dục VN [Hận]" để nghe tâm sự thật tội nghiệp : "Ngày nào cũng vậy. Hết học 2 buổi ở trường, lại chạy đi học thêm. Học thêm đến 9h, về làm bài tập về nhà đến 12h hơn. Ngày nào cũng ngủ dưới 5 tiếng. Xin hỏi, đó là hạnh phúc hay là sự đày ải? Khi mà ngày nào cũng mệt mỏi và căng thẳng, về nhà đầu nhức bưng bưng, trúng gió cũng ko dám nằm nghỉ rời cuốn sách." Tôi thấy lo lo khi đọc đến dòng cuối :"Uất ức. Sống thế này thì sống làm gì? Học là niềm đam mê hay là sự tra tấn? Nhà trường hay nhà tù? Sách vở là bạn hay là thù? Xin đừng để chúng tôi phải như vậy nữa. Chán lắm rồi. Nản lắm rồi. Mệt mỏi lắm rồi. Xin được giải thoát. Thật đấy!"Tôi phải viết vội mấy dòng cho Kayio đọc được, cho những phút giây nặng nề nầy rồi qua nhé Kayio (và cả những bạn đã "đồng thanh tương ứng" comment trong entry của Kayio) ?
Hề hề, học trò mà cũng nổi quạu ! nhăn mặt nhăn mày ... xấu lắm (sao đòi lên báo được)! cười ... xả láng cái đi. (Konica ... chụp !) Bình tĩnh nào, chuyện các con nói có thể cũng đúng (vì thầy không ở tuổi các con để biết "chắc chắn" ...có đúng 100% không ?) Thí dụ học mà ... đừng thi, con có la làng lên không ? Thí dụ học mà không lấy điểm (đánh giá), con có học không ? Thí dụ là con được quyền học môn mình thích, con có học "thiệt" (học cho "đàng hoàng", cho ... nổi da gà, da cá sấu) không ? Theo con học vì thích học ... chơi (cho biết!), hay học vì nhiệm vụ "rất tự nhiên" của bản thân ? Nhiệm vụ học rất tự nhiên, quyền học rất mặc nhiên, con cũng biết mà - có ai không học đâu ? Cũng như người lớn nào cũng phải có trách nhiệm nuôi, dạy con lớn KHÔN, nên NGƯỜI.

Con ơi, có thể lỗi ở người lớn là xem nhẹ cái các con "cần", chỉ lo chú trọng nhiều đến cái "cần" cho các con (theo một cách chủ quan nào đó thôi) - thì đó cũng chỉ là do mong mỏi QÚA LỚN : "con cái chúng ta ... giỏi thật" (mà chúng không chịu giỏi thì người lớn ... khóc đó !)
Hiểu để thương (đừng hận) rồi cố vươn vai (đừng ngáp chứ) đứng dậy hùng dũng học xem. Hãy thử xem HỌC có gì ... HAY mà người lớn "đàn áp" mình quá xá ? có thiệt ghê gớm nặng nề sớm trưa chiều "hết ra nhà tù này rồi vào nhà tù khác" - cái nhà tù nào mà có bạn hiền có thầy cô lo, sướng thế ?

Có tâm thế học mới học được con à "ví phỏng đường đời bằng phẳng cả thì đâu ai phải té ạch đụi đâu ?.." Rồi duyệt lại (không phải duyệt mail đâu !) thời khóa biểu xem "đâu vào đó" chưa, cái gì cần nhất (phải biết mình MUỐN gì chứ - e e đừng nói muốn chơi game !) thì ưu tiên hơn. Tại sao con không tin rằng có thể thuộc bài ngay trong lớp ? (về nhà đở tốn thời gian "gạo") Trong lớp nghe giảng xốc xốc động não chạy ... thiệt (để thuộc bài tại lớp) chứ đừng ngẩn nga chạy ... demo ! Nào who, what, when, where, why, how ! Mà nhớ ôn, ôn thường xuyên cho ... ghiền luôn thì sẽ rất tự tin đó ! Kể cả cái học "văn hóa ngoài giờ" cũng dành một ít thì giờ ngó lại bài học để "làm thân" chứ không phải chỉ để "làm quen" ! Quen sơ sơ chẳng ... sơ múi gì đâu !

Học nhiều ... stress cũng nhiều - nên lúc sắp kiểm tra (02/10 há !) là thấy stress liền. Khà khà, học chứ chơi sao ! Vậy chơi ... cho hợp lý, vui ... cho phải cách, "chơi chứ phải học đâu !"để gầy lại ... sức khỏe ! Chúc con hưởng được niềm vui, sự thành công do học, bởi học, vì học !Viết vội cũng chẳng hết ý ... thiết tha, gọi là "chia lửa" với học trò ! (mà trò đừng đem lửa ... đốt sách nghe ?)
tPhương