06 tháng 2, 2007

Biết làm gì !!!



Con chim trên trời buông tiếng kêu chíp trên cây. Ta ngẩng lên nhìn. Ánh nắng buổi chiều cũng rớt sắc, nhạt như màu kem trôn sữa vàng ngậy, mất ánh óng của màu nhớt Castrol hay Shell hay gì gì rồi ! Không còn chói mắt nữa. Trên nền xanh xuống của trời kia, vẫn nồng nàn vẻ sáng nhẹ hình ảnh một con chim hiếm hoi chao cánh, a, bầy đàn trong mơ ! Lướt trong giấc mơ, lứot trên đám mây không hình thù nhuốm màu kỳ ảo, một màu kỳ dị của Đất suy tư Trời, nắng lưu luyến trên mây, người thương người dẫu biết mây rồi sẽ ... tan, bọt bèo !

Ta ở đây. Trời nầy. Và buổi này. Và những cánh chim sẫm in trên màu trời ... kỳ dị (Đất hỏi Trời ?). Như một đám nho khô người ta vất trên một khối kem bơ tèm lem chẳng rõ hình thù, đàn chim giống in hệt ! Rắc ở đây, rắc ở kia ... từng đàn nho khô còn đâu nước mắt ! Những chấm đen còn di động, có tiếng chim non yếu qúa, vắng xa ! Chim kêu về núi tối rồi ...

Tối rồi ... Buồn chăng ? Tối rồi, ôm những giấc mơ, ôm câu chuyện cổ tích, ôm chén bún mà các em một lần được đi chợ ăn - được sống với đời ! ôm cái máy ảnh để muốn để mong rồi con sẽ theo nghề khi lớn ...

Mà có được chăng ? Tối rồi a ? thôi nào ta ơi, đứng trên cầu để nhìn xa thấy, kìa, đám mây chuyển sắc, màu ửng đỏ, rồi cam, rồi hồng ... cũng còn sót những màu vui - dẫu cho rằng mai kia mốt nọ chẳng còn một tiếng chim non mà ta tưởng với mong hãy còn, cho rằng vầng sáng xa cuối chân trời hực lên vũng nắng kiêu hãnh , úa nhưng vẫn nồng.

Có phải vị cay của ớt , vị xát của muối, vị hắt của tiêu ... chảy ra khi Mặt Trời Bé Con bị ném chìm dần theo vũng màu vàng lội khuất.

Những màu vui bị xóa đen kịt. Đen - chờ ánh đèn xua đi.

Ta ở đây. Trời này. Và buổi này. Biết làm gì ?

Những con chim non rồi sẽ dấu mặt nơi nào ?



tPhương

Không có nhận xét nào: