03 tháng 2, 2007

Chợt



(màu nước phuonga)


Vẫn câu chuyện "Tôi_Người" theo "lộ trình" Ta_Tôi, Tôi_Người, Ngươi_Ta ... một vòng "tuần hòan" (cho có ... physics tính !) Ý định tôi viết sẽ là thế đấy. Khi nào bạn chán, hoặc tôi chán sẽ "xù" ... đẹp cái ca khúc "liên hòan" này vậy!


Người ơi người ở ... đừng về, câu dân ca quan họ Bắc Ninh đâu chỉ bịn rịn vẻ trữ tình, mà còn đằm thắm vẻ luyến tiếc sao đâu ! Cảm giác lưu luyến lẩn quất bên chân sau khi đọc xong truyện ngắn "Ký Ức" của Trần thị Hòang Anh (bên trang web của nhà thơ Thu Nguyệt) vẫn cứ ngùi ngùi ! Gọi là chia sẽ với những người se se thương nhớ Tết này đi viếng mẹ cha nén nhang lạy, nén thương lại bùng nhớ : một đường link thiêng , tảo mộ !


Nếu bạn buồn qúa, tôi xin lổi đền bù bằng câu chuyện tình yêu " Nếu bỗng ta chán nhau" (tác giả ? trang web loveland-petalia). Xin trở lại trang homepage của tôi hay bấm vào đây. Chưa xong, mời bạn dò đến mục Đọc Truyện, rồi mới đến "Nếu bỗng ...". Ờ, cách đọc truyện nó phải ... vậy đó ! theo kiểu trong bụng búp bê sẽ là búp bê, rồi là búp bê ... nhỏ nữa v.v...!


Nếu bỗng ... không thèm mở ? (lằng nhằng quá)


tPhương ui (1), tPhuong (2),


tPhương (3))

Không có nhận xét nào: