(Mở ngoặc, hội bảo vệ thiếu niên nhi đồng hay cái nine one one bên Tây khoan khoan ... làm việc với tớ nhá !) Một điều gần như là hiển nhiên : con có thể bị đòn bởi ông Bố, nhưng cháu thì hầu như không bao giờ bị đòn bởi Ông ! Ông ... gìa rồi, không "khệnh" hay "bợp" được chăng ?. Hay Ông thương cháu hơn Bố thương con ? Hay mặc ... cháu, nó có phải ... con mình đâu mà rổi hơi dạy dỗ ?
Ông nội tôi mất lúc tôi 11 tuổi, thời gian có ông không phải là dài, nhưng là một chuổi hạt hạnh phúc nhớ ông, nhớ cách ông sống, nhớ ông đối xử với mọi người ... mà nghe yêu thương ông cồm cộm tràn khóe mắt ! "Ông Bảy gánh nước" nghèo rớt mồng tơi mà vẫn "lượm" ông già Tư côi cúc về tá túc. Gặp ai quen biết, câu chào cũng là "Ăn cơm chưa ?" (cứ làm như là sợ người ta ... đói ! - xin lổi nha). Tiền không có nhưng cứ gặp cháu, thằng tui, là móc túi lận bạc cắc bạc đồng ra mà dúi. Tôi mà khóc, chạy qua nhà ông tị nạn ; là lập tức ông đùng đùng đi qua mắng mỏ ba má tôi ... mà không cần biết lỗi phải của tôi. Cháu mà ! Ông nội là nhân vật "bảo kê" tôi tầm cở xếp xòng đó, đến ba má tôi mà còn phải ... rét ! Tôi phớn phở, thương ông vô cùng ...
Ba tôi, ông nội của thằng con tôi, thì "sự đời" lại cũng ... tuần hòan, hình như thương cháu hơn ... con. (đúng ... nhân qủa nhản tiền !) Phút đi xa, chỉ hỏi có thằng cháu nội "con có khỏe không ?" Ôi trời. Thế thôi.
Bởi "sự đời" thế nên khi con được sung sướng ... "vô lo", thì tôi chép miệng :" cái thằng ..., cháu của ông nội mà !" Ủa, tôi nói hay ba tôi nói ?
Cây đời vẫn mãi xanh tươi !
(cảm nghĩ khi xem phim Father and Daughter, đạo diễn Michael Dudok de Wit, giải thưởng Independent Film Award, Ottawa International Animation Festival, 2000; Grand Prize, Cinanima Animation Festival, 2000; Grand Prix Narrative Films, Holland Animation Film Festival, 2000; and Best International Animated Film, Clermont-Ferrand Short Film Festival, 2001, thông tin tác giả, bài viết về phim, đường dẫn để download (file avi) hoặc (file wmv)
đường truyền tốt xem ở đây)
tPhương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét