Trở lại tập 2 "Thấy ... ?" Bạn nhỏ của tôi muốn thấy gì nào ? Que diêm bật lên rồi ! Phụp tắt vì ...
- Tụi qũy, tính đốt trường hả ! Cô la ầm ỉ. Thổi tắt cái phụp. Tối mò, chúng cúi xuống bò bò, mò mò ... Gì vậy cà ? à, lôi ra từ gần cánh cửa nhỏ ... một cái ống ...... ống... ... quần dàaaai. Rồi một cái quần. Kể lẹ, là mấy "thằng" thì mấy "cái" ... quần ! Lẽ đương nhiên ! Lẹ lẹ, xuống đây gặp tui mấy ông tướng. Thế là mấy ông đứng hàng thứ ba sau qũy, sau ma nép nép nhau ríu ríu bò xuống gặp ... "maa sắc" chịu tội thôi !
Đôi bạn thót lên ngồi trên đầu tủ com-mốt , rồi Lâu chỉ vòm trời đen lóng lánh sao mà hỏi bạn :- Giống cái gì ?- Giống sao vàng rải trên hòm sơn đen- Ghê quá ! Sao anh lại nghĩ đến cách so sánh tang tóc như vậy ?- Có lẽ vì liên tưởng.- Đến cái gì ?Giáo Lâu đặt tay lên vai bạn không nói gì, nhưng cử chỉ ấy hùng biện biết bao ! Đôi bạn thông cảm nhau một niềm thương mến sẵn sàng trao đổi nhau nghe tất cả cái gì ray rứt trong lòng họ.Giáo Niệm cúi xuống nhìn sân trường tối om, xa xa một vừng ánh đèn vườn làm nổi bật lên cây lá trong một khoảng nhỏ….- Trong cái im lặng bao phủ cảnh trường nầy, tôi bồi hồi tưởng nhớ năm xưa ….- Ngỡ gì, ai lại không như thế . À, hồi đó anh học trường nào ?- Petrus Ký- Còn tôi thì học Sở Cọp. Trường của mình nên thơ hơn trường này phảI không anh. Thuở ấy, đêm tôi dòm ra sở thú, lắng nghe tiếng thủ thỉ của dân rừng bị nhốt…- Còn tôi thì đêm đêm dòm ra thành Ngã Bảy lúc đó còn là một cánh đồng ma, để xem đèn ma và nghe mấy chị bột khoai kêu mả tà. Ấy ,quanh trường hoang vắng nên tối nào cũng có cướp cạn.- Còn ở đây lâu đài, dinh thự nhiều quá, không đẹp gì hết.- Tôi, tôi lại nghĩ khác. Tôi thấy ở đây rất nên thơ vì có lẽ trường này dính líu đến tôi nhiều .Giáo Lâu đã thành công nhờ khôn khéo. Thầy ta biết nếu tra hỏi thì chắc bạn không chịu khai. Còn gợi chuyện thì tự nhiên việc nầy đưa đến việc khác, và đầu dây mốI nhợ sẽ được tháo tung ra.Giáo Niệm đột ngột hỏi :- Anh có biết là tôi chưa vợ hay không ?- Không , trời ơi, đã bốn mươi hai rồi mà ….- …… Mà còn cô độc, ừ. Tôi đi lên đây , mục đích chánh là đi hành hương. Hễ có dịp vào trường Gia Long là tôi vào, không biết để chi, nhưng không thể đừng được.Trường nầy không phảI cảnh cũ, nhưng có lẽ nó gợi nhớ nên tôi thích. Hễ nhớ là đau, nhưng lạI cứ muốn nhớ, nhớ hoài để nghe như nó còn mới hoài, mới như vừa xảy ra hôm qua đây.Năm ấy tôi học năm thứ hai. Một hôm Chúa nhựt ra chơi nhà ngườI chịu trách nhiệm về tôi đối với nhà trường, tôi gặp Oanh, trường áo tím, cháu của nhà nầy mà tôi không dè. (Bóng ma trường áo tím - Bình nguyên Lộc)
Chúng ta chào nhà văn Bình nguyên Lộc ở đây, vì lẽ tôi sẽ không trích thêm những đọan dẫn nào trong truyện của nhà văn nữa, để đẹp, tôi thích cái ... "có hậu" mà. Nào trở lại với các "ông tướng" của chúng ta, chuyện gì nữa nào ?
Có bao giờ trống không đánh, mà vẫn nghe tiếng trống không ?
Đấy, học trò cứ tức tôi, ấm ách cái "mánh" phớt lờ "nút kết" ! Thì đó, tôi kể cái "kết" lên đầu câu truyện này rồi " Nghe ... (cái gì?)" nghe tiếng trống mà không ... cần đánh trống ! Thầy ... xạo ! (Cái trống trường mình khi xưa không treo ở vị trí hành lang Hiệu trưởng này đâu ở chuồng cu Ngô thời Nhiệm đó, trống để cho đội văn nghệ sử dụng). Vậy thì phải kể từ đầu (đuôi kể rồi !)
Mấy học trò của cô H đã một lần "tập kết", bị thất bại, bị cô H. bắt gặp tình cờ ! Các tướng sợ bị phạt nói trớ là bị cờ đỏ ... thu quần, chứ thật ra mấy ông con đã ... tụột quần, dấu bên góc cánh cửa, chuẩn bị leo (có mang theo quẹt diêm đàng hòang là vậy đó - thời đó quẹt gaz phải bơm lại, đèn pin là ... đồ cao cấp đó con). Nay một lần nữa các ông tướng lại theo "quán tính" (từ vật lý đồng nghĩa với ...tính "lì") quyết đi khám ... phá ? Đột nhập thành công. Qua được cách cửa không bị phát hiện. Cửa vào ma ... trận đã mở. Chui qua mái trần (bằng lưới chì tô) bò loay hoay trên đầu các lớp học. Cảm giác thế nào ? Run ...
"Tùng!" một tiếng y như tiếng ... trống ! Một em rớt xuống mặt bàn lớp học, thẳng cẳng ! Một thằng cu thứ nhì tòng ten như tarzan víu víu trần, rồi cũng "tùng!" một tiếng gọn hơ. Nằm luôn, nhưng chắc là nhẹ hơn. "Máu ! máu ! Cô ơi, học trò cô ...
"í e, í e .." xe cứu thương xúc vào Chợ Rẫy.
3 ngày sau ...
Các bạn quậy sẽ ra sao, kể lại gì ? đến 3 ngày sau nhé , nhưng ngày mai Thầy sẽ post liền, OK ?
tPhương
02 tháng 2, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét