17 tháng 9, 2006

Khi người lớn mồ côi


Khi người lớn mồ côi, September 17, 2006

Cuộc đời ngắn, nổi nhớ dài ? Xin chép tặng lại những ai, những ai mà nổi nhớ dài đau đáu ... tPhương

Kính dâng ông

Ly này con xin mừng tuổi ông ...
.... Xin kính dâng ông thêm ly nữa.
Đã xuân thứ mấy con không về
Xuân này ông đi mãi mãi.

Ông ơi

Ly rượu cay nghẹn ngào con uống vội
Ông đi rồi chẵng kịp đợi tin vui
Xuân bách tuế, bách tuế xuân
Con cứ ngở tuổi ông dài vô tận
Mãi nhởn nhơ câu hát tứ hải
Vô tình chăng thấy lá rụng bên thềm
Mùa xuân tuyết trắng con tưởng mình cô độc
Nào có hay ông tựa cửa chờ trông

Ông ơi

Ngày hôm nay kẻ vô tâm là con xin khóc
Kính dâng ông giọt lệ muộn màng
Nửa đời con cười đã thỏa thuê
Xin dành cho ông những giọt buồn hiếm sót

Ông ơi

Kỉ niệm ngày xưa con muốn nhớ
Thắt lòng đau mới biết đã nhạt nhòa
Phút giao thừa con chẳng đốt được nén nhang thơm
Cũng quên khấn cầu ông trăm tuổi
Lúc mê man ông có buông tiếng gọi ?
Sao con chẳng nghe ?
Hay ông không muốn cháu đau lòng ?

Ông ơi

Con không thể cầm tay ông phút cuối
Chẳng thể đưa ông chặng chót cuộc đời
Qùy nơi đây con xin khóc xin cười
Ông đi nhé thảnh thơi rời cỏi tạm.

Kính dâng ông (Lê nguyên Bình)