11 tháng 9, 2006

Mái hiên trường.


Dưới mái hiên trường.
Vậy đó, rồi ngày tựu trường cũng tới, và ngày chia tay thật cũng tới.Tôi thấy những con mắt hớn hở của các em mới vào trường và cả những đôi mắt buồn của những em bắt đầu bay đi. " Bay đi những cánh chim biển" và dong buồm lên ra khơi, hỡi những thủy thủ của M.K (không phải thủy thủ ... của M.Trăng)

Hồn nhiên, bở ngỡ, háo hức cũng ở mái hiên trường khi mới ngày nào ta nép chân theo cha mẹ nộp hồ sơ vào trường. Rồi cái buồn khi phải giã từ áo trắng tinh khôi, giã từ lớp học, bạn bè, Thầy Cô cũng diễn ra bịn rịn ở mái hiên trường. Mái hiên trường tôi, im lìm đó, nhưng chan chứa bao là tình cảm ! Bạn thấy chưa ?

Có lẽ trong thành phố này, ít có trường nào có mái hiên ?
Một mái hiên đúng nghĩa. Ngứơc mắt lên nhìn thấy gầm gác rui mè và mái ngói đỏ. Mái thì phải cao, mà sao rất gần. Rất là gần. Vì rằng là Mái hiên người, nơi thân thương đùm bọc những người nghèo tá túc qua đêm lạnh với ấm nồng của vật vô tri gửi người cơ nhỡ ! Là mái hiên, như một chở che mặc nhiên với bất kì ai ai... nơi tránh mưa trú gió giông của khách bộ hành.. Và mái hiên trường - cũng chan chứa tình thương cũng ấp ủ tình đùm bọc như vậy . Này đón bước chân đàn con mới bở ngỡ mỗi năm tụ về . Này nghiêm nghiêm dõi bước đưa đàn con tan xa ...với lời nguyền trong tâm tưởng, sau này cho dù năm tháng chất chồng tuổi tác, đàn con khi luyến nhớ mái trường vẩn ngùi ngùi cảm nhận sự chở che ...

Có ai chiêm nghiệm cái không gian dài thẳm của mái hiên trường, sao mà bao la với vui tươi òa vỡ khi ta lớn lên một cấp, một tuổi hồng.Có ai thấy cái không gian hẹp này sao mà rất thân đủ để Thầy trò ta quây quần nói lời chia xa, chúc nhau may mắn, chúc nhau sức khỏe. Ôi không một nơi nào lời chúc thật như ở đây, thầy trò, già trẻ, người người....

Tôi tin nơi này màu nhiệm bởi những chân tình rất thực, rất thương.
Có ai nhớ về Gia Long, Minh khai... hãy bồi hồi lắng nghe tiếng chân vang vọng đuổi : đây, Mái Hiên Trường, đâu, nào dấu chân ta ?

tPhương

Không có nhận xét nào: