25 tháng 3, 2007

nói chuyện tư thiệt

Một tin tốt, một tin xấu ? như mọi người thường bắt đầu bằng tin vui, rồi mới không vui ...

Học trò thi xong, réo rắc vui (làm bài hay dở, chúng cứ vui : thi xong rồi ... nghỉ khỏe ! thấy ... ghét chưa !) còn ông thầy ... buồn ! (chấm bài !). Thì đó, tin vui tin buồn mà.

Đừng có lo, anh em đồng nghiệp ta ơi, tin mừng hỏa tốc tin mừng : xếp nói có máy chấm bài rồi (tin vui) mà hổng biết lấy tiền đâu ra mua ! (tin buồn ! máy 60 triệu, phần mềm cho máy chạy 20 triệu !) Xếp nói trường LHP, TĐN, TV ... mua rồi ! trường ta ... phấn đấu lên ! Ta đem nổi trăn trở nói với học trò, trò bày 80 triệu chia cho 3000 đứa (chúng không làm ra tiền, cha mẹ chúng đi cày thôi, nên hiến kế rất là ... vô tư) Nghỉ lại, chấm bài là bổn phận sự của Thầy, thôi thì thầy "cất" tháng lưong cho trường mượn chăng ? (sướng khỏi chấm bài, khỏi bị trừ điểm thi đua, sai 1 bài trừ ... điểm Thầy) Có thầy thở dài, ôi, tiền chấm bài mỗi qúy của tớ từ nay ... biến (mấy chục đồng/ bài nhân lên cũng vài trăm hay đến cả triệu bạc nếu nhiều lớp dạy đến bể phổi ...) Có thầy ngậm ngùi, hừ hừ không chấm, sao biết chúng làm bài yếu khỏan nào mà nhấn, nháy ! Có Thầy hic hic, ối ta mất quyền CHO điểm rồi ! Thật, 5 phút trứoc giờ thi, từ ngân hàng đề máy xuất ra đề ... thật là bảo mật, thật là công bằng. Ôi mà trường cũng chả bị động với mấy Thầy cù cưa 3 ngày hay 1 tuần chấm. Máy gọi dạ rất nhanh 1 phút / 50 bài, xong 1 giờ là có kết qủa tòan trừong, lên máy in, xuất cho phụ huynh ngay ... Tuyệt vời trên cả tuyệt vời, lên kế họach sọan ngân hàng đề đi, và cầu ngày thi đừng bị ... cúp điện. (kiếm phụ huynh nào công tác ở nhà đèn bỏ nhỏ một câu, nếu không coi chừng đó ...). Còn học trò thì tru tréo lên, ối ối, sao đến ... 6 đề thi, con biết trông cậy vô ai ? Thì đó, tin vui tin buồn mà ...

Tin vui nữa, xếp nói đã hợp đồng bên net, gắn wifi trong trường, khảo sát cấp 4 lines ? Ái chà chà, ngồi lớp nào thầy trò cũng xài net được (xin cho căn tin nhờ cậy ... một line). Chứ giờ chỉ có "trung tâm nghe nhìn", thư viện với ba cái lớp "chiên" (rán, xào, bằm, giả ...) được ưu tiên thôi. Anh em nghe chừng khoái, khỏi lên mạng ở nhà, tốn kém lắm, lập "am" làm việc ngay tại trường, gắn bó đêm ngày với trường nhá. (nhắn học trò, tin trường sắp có wifi phải ... bảo trọng, kẻo cafe wifi nó nghe, bu vào bao vây 4 mặt là thầy P không chịu trách nhiệm !) Xếp nói đem ... laptop vô trường xài cho khỏi lãng phí tiền trường trả wifi. Hì hì, anh em nhìn nhau, laptop tự trang bị, gật gật, trường tạo điều kiện rồi mà. Ờ, trường đóng chuồng bò rồi, ta sắm bò đi thôi ! Thì đó, tin vui tin buồn buồn mà ! (chạnh lòng cho cái hội anh em ta chưa có cái ... sướng "để lên đùi"). Coi chừng xếp mủi lòng xuất cho 6 cái laptop mới sắm, giao cho các tổ trưởng bộ môn quản (chứ học trò sử dụng, bưng lên bưng xuống, lên bậc tam cấp ta ái ngại vô cùng - thôi thôi miệng ăn mắm ăn muối ..., vả, máy trong kho không dùng thường, pin rồi cũng ... die sớm !)

Chấm bài có máy. Dạy hoc có wifi. Bài học trên mạng. Laptop thầy trò chạy (run) đầy đường (... đầy trường). Ủa, ta nói chuyện ... tư thiệt mà ! Đừng có ỷ làm Thầy nhá. Máy chấm bài sản xuất rồi. Máy dạy học ... mấy hồi. Mà nghe chừng máy này rẻ hơn nhiều !

tPhương (cũng có cái máy dạy học, chạy demo, KHÔNG BÁN đâu)


Không có nhận xét nào: