17 tháng 7, 2008

Bi ! Bí ?


Bi ! Bí ? magnify

(on xitrum)

Con của bạn tôi (lớp 3) lúc nhận quà Noel và đọc thư xong, tần ngần suy nghĩ rất lâu rồi hỏi Bố :
- Bố ơi sao con thấy kì kì ?
- Gì con ?
- Sao ông già Noel biết tên chị Bi, con đâu có nói gì đâu ?
- ?
- Con chỉ viết xin ông cho chị hai đôi giày mới thôi mà ?
- À, à ... ông già Noel có ... computer, biết hết đó con.


Bạn đồng nghiệp tôi kể lại câu chuyện từ đầu, là vầy : Mỗi năm vợ chồng bạn đều đóng vai ông già Noel tặng quà cho con. Phải biết nó mong món quà gì để tặng chớ. "Sắp Noel rồi, con viết thư cho ông già Noel đi để Bố còn gửi cho kịp !" Tiếc là tôi không chép bức thư đó lại được. Đại ý là xin một cuốn tập nhạc (vì bé mới làm mất, sợ Bố Mẹ biết, la) và xin cho chị hai đôi giày mới (hôm trước chị xin mua đã bị Bố Mẹ la cho). Rất ngoan há, xin quà - chỉ là để Bố mẹ đừng la hai chị em, đừng buồn phiền con - bạn thấy dễ thương chưa ! Rồi bạn tôi đi ... dán tem, gửi thư. Hà hà, nói thiệt là đi mua sắm đúng món- hạnh- phúc chớ gì nữa ! Còn Mẹ ? Phụ nữ thiên chức "dạy dỗ" đầy mình, phải tranh thủ cơ hội "nhập vai" ông già Noel, ha ha, viết thư trả lời bé rằng con phải ngoan, rằng chơi với "chị Bi" không được ăn hiếp chị, rằng v.v ...
Thế là "lộ" tên ... chị Bi rồi !

Bạn kể xong, kết bằng một câu chuyện thêm :
Rằng cũng một đứa bé hỏi ông Bố khi đi chơi ngang qua nhà thờ Đức Bà :
- Bố ơi, Đức Mẹ ôm gì vậy Bố ?
- Qủa Địa cầu đấy con.
- Không phải Bố ơi, ôm quả Địa cầu rồi Đức Mẹ đứng lên đâu Bố ?
-- ? Đứng lên đầu Bố nè !

HẾT ý,
thì ... thôi !bi bí là bi bí

tPhương

Không có nhận xét nào: