17 tháng 7, 2008

Xích lô trong ĐẦU nè !


17.01.2008 03:10 (nguồn : vannghesongcuulong)
Đến nay, lệnh cấm xe ba gác, xe lôi, xe công nông, gộp chung xe “tự chế” đã nửa tháng rồi. Nửa tháng trôi qua thật căng thẳng và nặng nề đối với nhiều người lao động. Những gì mong muốn của lệnh phát ra hình như không đem lại được là mấy, nó bộc lộ bao nhiêu là bức xúc của người dân, nhất là hầu hết người nghèo đô thị. Thật khó hiểu, không biết cái lệnh được xây dựng trên cơ sở và sự thúc bách nào, nó nhằm đem lại lợi ích cho ai?
Tôi nghĩ, có lẽ “lòng tốt” của mệnh lệnh mang quá nhiều mong muốn chủ quan áp đặt của cơ quan quản lý, không xuất phát từ chính nhu cầu của những người mưu sinh bằng phương tiện này. Ách tắc hàng hóa, ách tắc nông sản và ách tắc cả… rác vệ sinh. Không còn cách nào khác, vì miếng cơm manh áo, họ liều biến tướng, gồng gánh cồng kềnh bằng xe máy 2 bánh, xe đạp và khiêng vác. Nguy hiểm và nhếch nhác, làm xấu thêm đường phố. Mà đâu chỉ những người nghèo khó, nó đã làm cho sinh hoạt xã hội lâm vào tình thế hết sức lúng túng. Ác nổi, lệnh cấm lại rơi đúng vào những ngày sát Tết. Nỗi tuyệt vọng kiếm sống của người lao động bằng các phương tiện này nói sao cho hết. Cứ nhìn qua gương mặt buồn thiu của những người hành nghề, đủ biết rồi họ sẽ ăn Tết Mậu Tý như thế nào?
.... Theo dõi báo chí trong nửa tháng qua, với cái lệnh cấm gọi chung là xe tự chế ấy cho thấy nó “đại khái” đến cỡ nào (có thể là kỷ lục?). Thế nào là xe tự chế, xe thiếu an toàn, thế nào là xe làm kém mỹ quan thành phố, nó liên quan tới văn hóa như ra sao,v.v…Ban hành một mệnh lệnh hệ trọng mà không hề tiên liệu đến hậu quả, không lưu tâm đến đặc điểm của từng vùng miền, không chuẩn bị phương tiện thay thế. Phải chăng hô xóa là “xóa”? Đến khi đụng phải khó khăn, phản ứng thì mỗi nơi hành xử mỗi cách. Có nơi vẫn kiên quyết cấm, có nơi kiến nghị lùi lại thời hạn cho xe ba gác 5, 6 tháng. Nhưng qua thời hạn nói trên thì viển cảnh sẽ là gì? Câu trả lời dành cho người mưu sinh như một cái “án treo” lơ lửng ! (XIN ĐỪNG KÉO DÀI HƠN NỮA - Lê Chí)

Đọc, cảm thán o o trong đầu. Mai này đi về đâu hỡi xích lô !
Dù ngày sẽ qua. Sẽ vẫn còn đó xích lô trong đầu. Dù ngày đã qua, đời cha xích lô, đời ta (không có Tây) ta xích lô, đời anh Phương ... "Phương Xích Lô" (*)


XÍCH LÔ HÀNH

Ta xích lô hề ! Người xích lô
Từ đây thôi phải đạp xe thồ
Trước chơi hai bánh chừ ba bánh
Trước chở một cô chừ bốn cô
Gác cẳng chờ hàng bên bãi vắng
Dựa lưng đợi khách dưới cây to
Dù sao cũng phải còng lưng đạp
Còn ở trong ngành vận tải thô.

Ngươi xích lô hề ! Ta xích lô
Về đây sau những chuyến giang hồ
Thợ không ra thợ vì cô thế
Thầy không nên thầy bởi lỡ cơ
Trí dở dở khi say khi tỉnh
Hồn ương ương lúc thực lúc mơ
Rơi xuống cuộc đời không chao đảo
Vững vàng ba bánh đỡ : xích lô.

Ngươi xích lô hề ! Ta xích lô
Cũng là thi sĩ cũng làm thơ
Thơ không giúp được ngươi cơm áo

Thơ chẳng giúp gì ta cháo hồ
Làm một trăm bài đều mộng mị
Đăng vào tờ báo cũng hư vô
May mà nhờ đạp xích lô ấy
Giàu không giàu nhưng chẳng xác xơ.

Ta xích lô hề ! Ngươi xích lô
Ráng cho xong hết một đời phu
Chở bao đau thương về nghĩa địa
Chở những hạnh phúc đến tuổi thơ
Ngó xuống thua chia loài giun dế
Trông lên hơn hẳn lũ công cò
Dù sao mình cũng còn lương thiện
Ngươi xích lô ! Ta xích lô.

(*) PHƯƠNG XÍCH LÔ (Xích Lô Hành trong tập Chở Gió)
Tên Phương Xích Lô do nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ đặt, tên thật anh là Nguyễn Văn Phương, sinh năm 1951, quê quán Thừa Thiên Huế. Anh tự giới thiệu:“Tôi tên là Nguyễn Văn Phương.Tám mươi kiệt một tại đường Chi Lăng"


Xích lô truyền đời, cắt được !
Mà đố ai tắt được "xích lô ... lòng" ?

tPhương

Không có nhận xét nào: