17 tháng 7, 2008

V.I.P>

V.I.P

V.I.P. Nghe ... "vip" là biết "vip" liền ! ... Very Important Person mà ?
Khà khà. Vip ! Bip ! Bíp (đừng bấm còi để từ từ kể chứ)

Tối mùng 4 Tết, gọi điện "hú" bạn, chưa kịp thốt lời thì đã nghe bạn nói chặn "đang định đến nhà nè" ... Ối, mà tết nhất đến giờ mình cũng đã đến nhà bạn đâu ! Tôi bèn gỡ gạc thôi ta mời nhau ra cafe Paradise gặp nhau nhâm nhi chúc Tết vừa có nhạc đệm cho ... sang lại vừa tiện (khỏi ai đến ai !). Chao ơi, bé cái lầm, cứ tưởng xuân tàn, đường rộng mở, ai ngờ tối mùng 4 là buổi lễ hội bánh tét, kẹt cứng đường ! Cứ lo nhấp nhổm bạn đi xe hơi, đang bị kẹt khúc nào rồi ? - thế là vừa đi vừa phone nhau ... giữ liên lạc !

Bò đến nơi được thì Paradise treo biển "ngừng phục vụ cho đến 21:30" ! Tổ trác ! Đổi điểm vậy, leo lên Rex hi vọng còn bàn - mà nhờ vậy tôi chụp được một số hình cắt bánh tét ! Đến 9:30 hơn, lại nhất quyết xuống cafe Paradise nghe nhạc. Phải nói thêm "nhất quyết" vì nhạc ở đây nhạc ... già (hợp "gu"). Con trai tôi đi cùng Bố Mẹ thì chỉ chịu đi ... lần đầu (không có lần 2 !). Có lần con cháu bạn đi cùng thì con bé nói thẳng ... buồn ngủ ! Cho nên quán rất lý tưởng ... hợp với bọn tôi lắm lắm quyết phải vào, "kiên định" vào.

Mà phải vượt hàng rào chắn khu sân khấu cắt bánh tét mới đến cửa Paradise được. Các anh bảo vệ hỏi đi đâu, chỉ vào trong đó, thế là mở hàng rào cho ...lách qua ? Ý tôi nghĩ bộ bạn mình ... V.I.P chắc ? Nếu V.I.P mà phải lách hàng rào qua thì ... xòang ! Khà khà ! Chuyện, đến cửa Paradise tôi cứ xăm xăm vào, bị tiếp tân chặn lại liền. Hơi ngạc nhiên, tôi chỉ tấm bảng treo và nói "quá 9:30 rồi mà" "xin lỗi, Ban tổ chức không cho vào" "Ủa, Ban tổ chức nào ?" "Dạ, Ban tổ chức lễ hội, anh có thẻ VIP mới vào được" Đang cố đấm ăn xôi, tôi ngẩn tò te "vậy sao ?". Bạn đi cùng nói "ồ, thẻ V.I.P hả ? tưởng gì " và bạn móc túi ra ...

Tôi xin mở ngoặc, bạn là thương "gia" công ty xuất nhập khẩu, địa ốc, rượu, ngân hàng, hotel v.v. nói chung là cái gì gì đó có ... "da". Tôi "hểnh" mũi lên chờ ... "vip" (đang ghiền nhạc mà !)

Bạn rút thẻ (?) ra đưa cho tiếp tân đọc và đẩy cửa vô tự nhiên. Cha ơi, cô bé tiếp tân chạy theo ... cười cười "Chú ơi, thông cảm đi, tội nghiệp con mà !" "Ừa, lần này thông cảm nha, thôi bọn mình qua Highland". Tôi ngớ ra, chưa kịp hểnh cái mũi hết cở thì phải theo đuôi bạn ... đi ra !

Đố bạn biết, bạn tôi rút cái thẻ gì mà tiếp tân phải năn nỉ ?
Tôi cũng không biết, bèn hỏi bạn, "ê, cho coi cái thẻ vip coi ?"
Bạn lại móc ra lần nữa ...
... cái căn cước (chứng minh nhân dân) í mà !


tèng teng, V.I.P đó, (Very Intelligent Person) đúng không thì bảo ?

tPhuong

Không có nhận xét nào: