28 tháng 5, 2007

Hai lá thư

Lá thư học trò...

TTO - Học sinh ngày nay mong mỏi gì ở thầy cô giáo của mình, và nhất đó lại là thầy cô giáo thực tập? Thứ Bảy, 28/04/2007, 18:21 (GMT+7)

Thưa thầy!

Thay mặt cho tập thể lớp 11A10 - một tập thể nhỏ bé với 26 cái miệng có thể hoạt động liên tục, không ngừng, không cần xài pin, sạc điện, bảo trì vẫn có thể chạy tốt, rất tốt, cực kì tốt trong chín tháng liền, em xin cảm ơn thầy vì tất cả những gì thầy đã làm cho lớp em trong một tháng ngắn ngủi vừa qua.

Thưa thầy, ở Sài Gòn ba năm rồi chắc thầy cũng cảm nhận đuợc cuộc sống của nó. Nhịp sống quá nhanh, con người quá vội vàng, không hẳn là vô tình, nhưng gặp rồi lại thôi, xa là quên, nếu có duyên gặp lại thì may ra mới nhớ, nhớ mang máng thôi, không ai mãi nhớ thương về một người nào đó chỉ sau vài lần gặp. Thế mà thầy lại quá thừa rảnh rỗi để nhớ thương cả một tập thể 26 người. Ui, thầy làm chúng em xúc động quá thầy ui!

Thầy biết không, mới đầu em và cả lớp rất bực mình vì sau giờ học đứa nào cũng phải lao đi học thêm hoặc về nhà nghỉ ngơi chuẩn bị cho tiết buổi chiều, thế mà thầy lại te te vào lớp, nói gì mà không nghe gì hết trơn (úi, tha cho em, tại giọng thầy lạ quá mà). Nhưng rồi chợt nghĩ thầy cũng mệt vậy, tại sao làm những việc không cần thiết như vậy mà chẳng được gì, quơ cả nắm bực bội vào người nữa chứ (nói có ai nghe đâu), nhất là dáng gầy gầy nhỏ nhỏ đạp xe đi về, em lại thấy tội tội. Vào có chút xíu, nói một chút xíu, rồi lại đạp xe về. Dù không nói ra, nhưng em chắc đứa nào trong lớp cũng rung rinh trước tấm lòng của thầy rồi đó. Thầy có vui không?

Em là một người rất đãng trí mà em cá lớp em cũng là một đám đãng trí nốt. Năm sau thầy có gặp lại bọn em thì chưa chắc bọn em nhận ra thầy đâu (thực tế phũ phàng nhưng thầy đừng quá sốc nha). Em không chắc lòng lớp em có bùi ngùi khi xa thầy hay không nhưng em chắc rằng tụi nó rất khoái thầy chủ nhiệm á. Lí do là thầy hiền khô, dễ bắt nạt, quan tâm đến lớp hơi bị nhiều nhiều, cộng thêm giọng miền Trung là lạ nữa. Riêng em, em không buồn chút nào hết vì thầy có con đường riêng của thầy, thầy đã chọn nghề giáo, thầy chấp nhận dừng lại bên bến sông đời, làm người lái đò đưa đàn em qua sông, còn chúng em vẫn đang ngồi trên đò, phân vân chọn bến đỗ bên bờ bên kia.

Mỗi người đều có một nhiệm vụ phải hoàn thành, một ngã ba đường để chọn, một con đường mà mình đã chọn để đi. Vì thầy và chúng em đã có duyên gặp gỡ, thầy đã cổ vũ bọn em cố lên, cho nên bọn em cũng đáp lại rằng “Dù trong bất kì hoàn cảnh nào xin thầy hãy luôn rộng mở trái tim đối với lũ học trò dại dột, để bọn em tự hào rằng trái tim thầy bọn em luôn lớn hơn bất cứ người nào khác vì thầy là thầy giáo”. Xin thầy hãy biến môn GDCD thực sự là môn GDCD của lớp trẻ, dạy cho chúng em biết yêu thương, tự tin, tự trọng, đoàn kết, dũng cảm…nhưng đồng thời cũng năng động, dán nghĩ dám làm, dám chịu trách nhiệm, dám thử thách bản thân, dám tranh luận, dám chỉ trích, dám làm những điều mà mình cho là đúng, dù có thất bại, dám làm tất cả những gì mà những teen trên thế giới dám làm! Xin thầy hãy dạy cho bọn em những gì mà bọn em sẽ cần trên hành trang hội nhập vào thế giới.

Bọn em muốn học từ chính người thầy của mình chứ không chỉ qua sách báo, Internet đâu thầy.

Cuối cùng em xin chúc thầy sẽ trở thành một người thầy tuyệt vời.

Nhắn nhỏ với thầy nha: chắc thầy chưa bao giờ đọc truyện tranh Nhật Bản đâu thầy ha, nhưng có bộ truyện GTO - Great teacher ozuma - Tôi đi tìm tôi, nói về hình ảnh thầy giáo trong học đường - rất là tuyệt vời. Một bộ truyện nổi tiếng của Nhật ở thể loại này làm cho bao nhiêu fan truyện tranh chết mê chết mệt (trong đó có em). Đọc hết truyện, đến tập cuối cùng, em phục lăn ông thầy giáo trong truyện đó thầy: tấm lòng đối với học sinh không thể nói hết được, yêu thương, hòa đồng với học trò nhưng rất nghiêm khắc, dạy cho chúng không phải những bài học khô khan mà dạy cho những học sinh cá biệt ấy những bài học làm người. Nếu sau này thầy được học trò gán cho biệt danh “Ozuma” thì thầy cũng đừng ngạc nhiên nha. Điều đó chứng tỏ thầy được học trò quý mến lắm đó. Và xin thầy đừng để lá thư này bay lung tung nha, lớp em và em sẽ mắc tội không tôn trọng thầy cô vì dùng ngôn từ hơi thoải mái ấy ạ.

Thầy mạnh khỏe nha.
Thay mặt lớp 11A10
Lớp trưởng
NGUYỄN THỊ NGỌC BÍCH
Image Hosted by ImageShack.us

(by Foto Blitz Color) Xin Thầy hãy dạy cho con tôi
Bức thư của cố Tổng Thống Abraham Lincoln (1809-1865) gửi thầy hiệu trưởng nơi trường con trai ông theo học.

Con tôi sẽ phải học tất cả những điều này, rằng không phải tất cả mọi người đều công bằng, tất cả mọi người đều chân thật. Nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu biét cứ mỗi một kẻ vô lại ta gặp trên đường phố thì ở đâu đó sẽ có một con người chính trực; cứ mỗi một chính trị gia ích kỷ, ta sẽ có một nhà lãnh đạo tận tâm. Bài học này sẽ mất nhiều thời gian, tôi biết; nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu biết rằng một đồng đôla kiếm được do công sức lao động của mình bỏ ra còn quý giá hơn nhiều so với năm đôla nhặt được trên hè phố...

Xin thầy dạy cho cháu biết cách chấp nhận thất bại và cách tận hưởng niềm vui chiến thắng. Xin hãy dạy cháu tránh xa sự đố kỵ. Xin dạy cháu biết được bí quyết của niềm vui chiến thắng thầm lặng. Dạy cho cháu biết được rằng những kẻ hay bắt nạt người khác nhất lại là những kẻ dễ bị đánh bại nhất...

Xin hãy giúp cháu nhìn thấy thế giới kỳ diệu của sách... nhưng cũng cho cháu có đủ thời gian để lặng lẽ suy tư về sự bí ẩn muôn thuở của cuộc sống: đàn chim tung cánh trên bầu trời, đàn ong bay lượn trong ánh nắng và những bông hoa nở ngát bên đồi xanh.Xin giúp cháu có niềm tin vào ý kiến riêng của bản thân, dù tất cả mọi người xung quanh đều cho rằng ý kiến đó hoàn toàn sai lầm...

Xin hãy dạy cho cháu biết cách đối xử dịu dàng với những người hoà nhã và cứng rắn với những kẻ thô bạo. Xin tạo cho cháu sức mạnh để không chạy theo đám đông khi tất cả mọi người đều chỉ biết chạy theo thời thế.

Xin hãy dạy cho cháu biết phải lắng nghe tất cả mọi người những cũng xin thầy dạy cho cháu biết cần phải sàng lọc những gì nghe được qua một tấm lưới chân lý để cháu chỉ đón nhận những gì tốt đẹp...

Xin hãy dạy cho cháu biết cách mỉm cười khi buồn bã, xin hãy dạy cháy biết rằng không có sự xấu hổ trong những giọt nước mắt.

Xin hãy dạy cho cháu biết chế giễu những kẻ yểm thế và cẩn trọng trước sự ngọt ngào đầy cạm bẫy.

Xin hãy dạy cho cháu rằng có thể bán cơ bắp và trí tuệ cho người ra giá cao nhất, nhưng không bao giờ cho phép ai ra giá mua trái tim và tâm hồn mình...

Xin hãy dạy cho cháu ngoảnh tải làm ngơ trước một đám đông đang gào thét... và đứng thẳng người bảo vệ những gì cháu cho là đúng...

Xin hãy đối xử dịu dàng với cháu nhưng đừng vuốt ve nuông chiều cháu bởi vì chỉ có sự thử thách của lửa mới tôi luyện nên được những thanh sắt cứng rắn.

Xin hãy dạy cho cháu biết rằng cháu phải luôn có niềm tin tuyệt tối vào bản thân, bởi vì khi đó cháu sẽ luôn có niềm tin tuyệt đối vào nhận loại.

Đây quả là một yêu cầu quá lớn, tôi biết, thưa thầy. Nhưng xin thầy cố gắng hết sức mình, nếu được vậy, con trai tôi quả thật là một cậu bé hạnh phúc và may mắn. Abraham Lincoln

Không có nhận xét nào: