08 tháng 9, 2007

Chơi với cái bóng






Bạn tôi ơi. nghệ thuật Tạo Hình Qua Bóng này có hay không ? Vậy mà tôi buồn đó ! Thì xem người mà chạnh nhớ đến ... ta, truyện bên ta !



Hãy nói về một buổi tối, một ngôi nhà vắng, một ngọn đèn theo gió lắc lay ...

Người thiếu phụ Nam Xương chỉ bóng mình trên vách cho con chơi "Cha kìa !"

Đứa bé tin, đứa bé vui, đứa bé thiên thần hạnh phúc bi bô "cha ! cha !". Người cha trên vách uốn éo vờ vịch thế nào thì cũng ... khớp với lời mẹ líu lo.

Mẹ cứ huyên thuyên đi để đứa bé tội nghiệp tin vào một điều GIẢ NGỘ - để người cha dị hình phải là cha thật, để nuôi niềm vui đợi cha về trong tối nay, tối mai, và tối tối cho cha thân yêu về, tối ... thui (thì bóng mà chẳng đen với tối à ) !!!



Bởi tối "thui thui", thấy sao nước mắt người thui thủi ? Bởi gió rin rít, có nghe đâu tiếng thở dài người héo hon? Chiếc bóng có gió hùa mới nhún nhẩy lừa phỉnh ! Thử im gió, bóng "đơ" thì còn gì là ... đồ giả ! Chỉ MỘT ngọn đèn (mà nhớ : mở một ... con mắt) bóng mới thành ! Chớ sao - nhiều đèn như đèn bàn mổ - hư bột hư đường (mất bóng) sao ... dụ con !

Chiếc bóng ma quái kia ... , kìa cha ruột về đứa con không nhận cha mình, tội sao người thiếu phụ Nam Xương !!!



Bạn biết đấy đoạn kết buồn, không kể nữa ...

Có ai viết lại truyện không ? Cho mẹ con chơi với nhau, chơi dưới ánh đèn, dưới ánh trăng ... - đừng thèm chơi với cái bóng ! Ừ nhìn về phía ánh sáng đi - đáng đời cái bóng đen đủi bị bỏ lại đằng sau lưng, cóc ai thèm thấy chứ đừng nói là chơi ... (có phải ?)




tPhương

Không có nhận xét nào: