02 tháng 1, 2008

Mít nhà

Ba trồng tòan những cây dễ sợ, Mẹ trồng tòan những cây thiệt dễ ... xxxương !
Đố học trò nhỏ, cây gì dễ sợ ? Cây mít xấu xí, à không, trái mít có gai, hay... vỏ mít phạt qùy nên dễ sợ ? Tôi không nghĩ vậy đâu. Đây bạn xem : Nhà có cây mít vàng và trường có cây ... vàng mít tuyệt vời , xin mời đọc nhá !
(photo : phuonga)

Hồi 1 (tôi kể) :
Tôi kể cây mít nhà trước (vì trồng ở tại nhà mình nên biết rành rọt 6 câu luôn). Tên : Mít, bí danh "dốt đặc cán mít", tuổi ngót 1/4 thế kỷ (tính bằng thế kỷ cho ra vẻ ... cụ), có hộ khẩu tại sân nhà tPhương, trình độ lớp 12 (vì năm nào cũng nghe bài giảng đến lớp 12 rồi lại 12 là ... hết !), thành phần xuất thân : giới nghèo miền tây, nghề nghiệp: sản xuất cây ăn trái, và cả bom ... bẩn (ăn quá không tiêu thì ... biết).
Cây mít nhà tôi là có lai lịch đàng hòang lắm. Người bạn thân ươm hột từ cây nhà bạn. Mà cây mít này ông già của bạn đem hột từ dưới quê lên trồng đó. Mít ngọt mật, ánh vàng tươi rói, dày cơm cắn ngập răng ... Cả xóm tôi, cả học trò được ăn ai cũng khen nức nở. Bà con bạn bè được nếm cũng thường hỏi ... ngon quá còn nữa không ?. Ba tôi khen gọn một câu "đến cái sơ mít mà ăn cũng như múi mít" đủ biết mít nhà chất lượng thế nào !(chổ quen biết với các bạn, tôi cũng nói thiệt mùa mưa mít không ngon bằng mùa nắng đâu !)
Chất lượng là vậy, mà cái tình là vầy : bạn bè chia nhau từ ... hột mít hàn vi. Ăn ngon, nhớ nhau. Trồng được mít ngọt, nhân bản cho nhau. Mỗi khi giảng cho con nghe về tình bạn "vĩ đại và cảm động" tôi thường kể chuyện bạn ươm hột cho tôi trồng mít. Năm sáu năm trồng rồi có trái, bóng cây rồi rợp mát một khỏang sân nhà - thật là "giàu vì bạn, mát ... nhờ bạn luôn". Đến lúc bạn sửa lại nhà vì rễ cây ăn vào tường nhà nghiêng đổ, phải phá cây mít : cây mít nhà tôi thành ... độc bản ! Rồi giờ cây mít nhà tôi lại chia hột cho em của bạn đem về ... quê trồng ! (ôi cái vòng tròn vòng vòng thật ... khéo !)
Khéo ngọt, khéo thơm, khéo dòn, khéo vàng hau háu ... mít là vậy, có gì đâu mà lu loa "dễ sợ" ? Cả một phần tư thế kỷ qua mít lủng lẳng đeo cây đeo cành, đeo nặng ... tình bè bạn ! Mỗi lần mít chín xộc hương thơm nức nở. Tôi nghĩ đúng là thơm nức nở ...
Mùi thơm bởi mít, bởi ? Giờ đây ba của bạn tôi không còn, thì mỗi lần ăn mít, tôi và bạn dù ngầm không ai nói ra mà như thầm thì với nhau ... đấy, lại nhớ người trồng cây !
tphương

Không có nhận xét nào: