02 tháng 1, 2008

Vui buồn, vào ra

photo phuonga

Vào sân bay, ra phi trường, vào ra ... vui đó, buồn đây !
Con gái ! mẹ vừa nhận tín nhắn của con máy bay hạ cánh an tòan ! Cầu an tòan, đặng an tòan, bởi vậy nên vui ... Xem mẹ kìa, hí hửng ngẹo đầu ngẹo cổ kẹp phone líu lo về ngọai về nội, mà trên tay mẹ cứ khư khư bịch ... rác đang cầm nhất quyết quên buông ! (không chịu cầm phone cho thong thả ?) Mẹ qúiu rồi hay bị điểm trúng huyệt vậy ta !
Tối qua tiễn con ở sân bay, lên lầu nhà ga mới, Bố Mẹ là người về sau cùng, biết con đã vào trong phòng đợi mà vẫn chờ, cứ chờ gì đây ? Ngày xưa đưa con bước chân vào lớp lá, mẹ còn nấn ná nấp gần đâu đó ... chờ ? Ngày con mới đi học xa nhà, chờ chuyến bay con cất cánh mà tiếng máy bay nào lên trời cũng giật mình phải chuyến con bay ? Rồi tháng năm qua, chờ bạn con về để nói chuyện thăm tin tức con..., thương con thiếu thốn mong có người qua để gửi con được cái bánh trung thu, cả lốc viết bi, cả lô dĩa nhạc ... "chút chút" thôi mà tự vẽ chắc là con mừng"lắm lắm" ? Rồi giờ vui thấy con đã nên người không phụ Bố Mẹ đã chờ mong. Mà cũng thấy buồn ? Ngày nào chờ con ra bụng mẹ được đầy tháng cho nội ngọai bạn bè xúm xít mừng ! Rồi lúc con được 6 tháng, bế con ra đầu hẽm ngồi uống cafe bầu bạn với Bố. Lúc con thôi nôi, kìa lủm chủm đi hay chạy măm măm vậy ?Mới đây mà !
Giờ con đã đi, ra nhà, Đưa con đi là nhớ. Bố Mẹ về nhà thấy "thấm" : con đi. Con ra ngôi nhà mẹ cha để, vào ngôi nhà của mình bên trời nào mà Bố Mẹ đâu biết giúp gì được cho con ?. Con ra khỏi thời đèn sách, rồi con vào cuộc mưu sinh "tha phương cầu thực"- cha, mẹ, biết chúc cho con được điều gì để thuận buồm mát mặt :
chỉ mong được Tốt Lành cho con.
bố mẹ Phươnga

Không có nhận xét nào: