02 tháng 1, 2008

Ta / Chúng ta

Hẳn chúng ta vẫn còn nhớ thảm nạn lật đò tại bến Cà Tang (mỏ than Nông Sơn, thuộc xã Quế Trung, huyện Quế Sơn tỉnh Quảng Nam), làm 18 em học sinh trường THCS Quế Trung thiệt mạng vào chiều 19-5-2003. Ta ở đâu, chúng ta ở đâu ? Không tin rằng sẽ thấy, hay không thể thấy trước được ? Vậy mà ta lại thấy đó cái ngày đau thương này ! Rồi cái ngày ông lão già nua chèo con đò ọp ẹp ra tòa lãnh án ! Lại chẳng thấy gì sao, ta và chúng ta ? Hay chỉ thấy ta và chúng ta lúc này nè : Chiếc cầu tình nghĩa của bao tấm lòng đồng bào cả nước được dựng lên. Ngày khánh thành cầu 29.4.2005 anh Đặng Tiến Sĩ - cha của em Đặng An Sơn (một trong 18 học sinh bị chìm đò tại bến Cà Tang) xúc động nói: "Nhờ tấm lòng của đồng bào cả nước mà làng mỏ chúng tôi có được chiếc cầu mới này. Từ nay các cháu học sinh của làng Nông Sơn sẽ không còn vất vả khi đến trường ..." Rồi 1 năm sau, bạn hãy đọc tiếp :


Thứ Tư, 26/07/2006, 07:21 (GMT+7) Quảng Nam: cầu Nông Sơn kêu cứu !
Khi thấy chiếc xe tải hiệu Kamaz từ mỏ than Nông Sơn chở gấp hai lần tải trọng cho phép đang phóng bạt mạng qua cầu, chúng tôi tỏ vẻ bức xúc, ông Nguyễn Nam, nhà ở làng mỏ Nông Sơn, liền nói: “Một chiếc ăn nhằm chi. Ban đêm hàng đoàn xe tải lớn chở thiết bị thi công thủy điện Khe Diên ầm ầm chạy qua mới thấy xót cho chiếc cầu. Rồi hàng đoàn xe chở than, đất đá làm Nhà máy nhiệt điện Nông Sơn bất kể ngày đêm chở quá tải cứ thế chạy qua cầu. Kiểu này chắc cầu sẽ sập mất thôi...”. Nhiều người dân làng mỏ Nông Sơn chúng tôi gặp ai cũng lo cho số phận chiếc cầu. “Bà con tui nhiều lần báo cáo với chính quyền địa phương rồi. Lúc đầu huyện cử đoàn kiểm tra, lập trạm chốt kiểm tra, được vài tuần rồi đâu lại vào đấy. Quá nóng ruột, bà con tiếp tục báo cáo. Nhưng chính quyền địa phương vẫn làm ngơ...” - ông Nguyễn T. kể ...


Sao kỳ vậy ? Ta ở đâu, chúng ta ở đâu ấy vậy ? Nếu ở VN, nếu da vàng mũi ... tẹt đương nhiên là "biết" khỏi cần ... "thấy" - mà lại biết rất như là " chuyện thường ngày ở huyện" ? Là tại ... trời nè, tại ... không "có lực" nè, tại ý thức "dân ... gian" vậy đó, hay tại ... có chấm chấm chăng (tội lỗi ! tội lỗi !) ?
Cũng như, một làng ngọai ô Hà nội, có cây sưa qúy lắm (nghe ì xèo ở thảo cầm viên bị cưa mất một cây rồi), các cụ phải tự thân lập đội chia nhau canh phòng kẻo mất ! Chỉ tin ... ta, không tin ... chúng (ý , chúng ta) Cũng như đi bên lề phải nhé, chỉ tin ta biết cái "phải", chẳng tin ... chúng ? Cũng như muốn nói Tổ Quốc ơi, phải có thẻ đỏ vẩy vẩy nhé, ấy kẻo coi chừng bị KHÔNG TIN được ! Cũng như nhiệm vụ năm học cấm "xuyên tạc giáo dục" nhé. Úy trời, cái chữ GIÁO DỤC nghe là thấy đẹp mà "xuyên tạc" là làm sao - cũng như Văn hóa mà đi với "đồi trụy" là ... hết biết, hay ta "già dốt dốt" ? Vậy là KHÔNG TIN chúng ... ... (/ta ?) được ! ...
Có phải cuộc sống rồi dạy con NGƯỜI ... niềm tin rơi, thản nhiên cho rụng chẳng buồn "lệch kê lấm rửa" ? Ta / chúng TA, rớt chữ ... ta "cuối cùng" ! Hu hu !


tPhuong (ta mất ta rồi ta ơi !)

Không có nhận xét nào: