18 tháng 8, 2007

Đợi ! (1)

333 magnify

(photo phuonga DL hè 2007)

Đợi !

Em bé đánh giày, chẳng đầu trần mà chân đất, trên tay em là những miếng lót đế giày thơm mùi quế. Quán ăn bên trong thì ồn ào. Còn em ngồi tựa cửa lặng lẽ chống cằm tư lự buồn hiu. Nghĩ gì hở em ? Đợi một khách qua đường cho buổi cơm tối nay được đầy chăng ? Đợi một đồng tiền lời góp nhặt cho đủ mưoi ngàn đồng trú cái lạnh của Đà lạt tối nay cho cả nhà chăng ? Sao em ngồi đó, phải em đợi ? Mệt mỏi mòn rồi chăng - một bậc thềm sẻ sàng cho chân trần được nghỉ, hay quán cơm đông khách này đã níu chân - cho em một hy vọng để đợi để mong ?


Và em ngồi đó ? Đợi !
Và tôi bước đi, ngang qua cái đợi của người nghèo. Ôi cái đợi buồn ủ kia sao mà da diết quíu chân !
Cầu cho chân nào phải xông trầm lót quế, gặp được chân trần nào ĐỢI kia !


tPhương

Không có nhận xét nào: