17 tháng 3, 2009

Hai bức thư

261

Hai bức thư không phải là một nước Mỹ, nhưng tôi cảm xúc như thấy một phần nào nước Mỹ qua 2 bức thư : thư của Tổng thống... hụt & Tổng thống ... thiệt. Mời bạn ... ta đọc ... chơi :

1) DIỄN VĂN CỦA NGƯỜI THUA CUỘC (John McCain)

Xin cảm ơn các bạn. Cảm ơn các bạn đã dành thời gian tới đây trong một buổi tối đẹp trời ở Arizona.

Các bạn thân mến, chúng ta đã đi tới đoạn chót của một hành trình dài. Nhân dân Mỹ đã lên tiếng, và họ đã nói rõ ý nguyện của mình. Mới cách đây ít phút, tôi đã hân hạnh gọi điện cho Thượng nghị sỹ Barack Obama để chúc mừng ông được bầu chọn làm vị tổng thống tiếp theo của đất nước mà cả hai đều yêu quý.

Trong cuộc đua trường kỳ và khó khăn như thế này, chỉ riêng sự thành công của Thượng nghị sỹ Obama đã khiến tôi cảm thấy kính trọng năng lực và sự bền chí của ông. Việc ông truyền cảm hứng và niềm hy vọng cho hàng triệu người Mỹ, những người đã từng tưởng là mình không có mấy vai trò trong việc bầu chọn tổng thống Mỹ, càng khiến tôi ngưỡng mộ và trân trọng ông.

Đây là một kỳ bầu cử lịch sử. Người Mỹ gốc Phi đã đóng vai trò đặc biệt quan trọng, đã giành được niềm hãnh diện đặc biệt từ kỳ bầu cử này, và đêm nay chính là đêm của họ.

Tôi luôn tin rằng nước Mỹ là nơi dành cho những ai có ý chí và biết cách nắm bắt cơ hội. Thượng nghị sỹ Obama cũng tin như thế.

Nhưng cả hai chúng tôi đều thấy rằng dẫu đã vượt qua được một chặng dài từ những bất công trong quá khứ, điều vốn làm hoen ố đất nước và từng khước từ quyền công dân của một số người Mỹ, thì ký ức về một quá khứ bất công vẫn còn khiến chúng ta đau đớn.



Một thế kỷ trước, việc Tổng Thống Theodore Roosevelt mời Booker T. Washington tới ăn tối tại Toà Bạch Ốc đã khiến nhiều người phẫn nộ. Nước Mỹ ngày nay là một thế giới khác xa với cái thời mù quáng, mông muội và phũ phàng đó.

Không có bằng chứng nào hùng hồn hơn việc một người Mỹ gốc Phi được bầu và trở thành tổng thống Hoa Kỳ. Không có lý do nào khiến mỗi công dân Mỹ ngưng nuôi ước mơ tại quốc gia này, quốc gia vĩ đại nhất thế giới.

Điều vĩ đại

Thượng nghị sỹ Obama đã làm được một điều vĩ đại cho bản thân và cho Tổ quốc. Tôi xin ca ngợi ông về kỳ tích này.

Tôi cũng xin chân thành chia sẻ niềm tiếc nuối khi mà người bà thân yêu của ông Obama đã không được tận mắt chứng kiến niềm vui ngày hôm nay, dẫu biết rằng linh hồn bà đang được yên nghỉ thanh thản và bà hẳn rất hãnh diện về người cháu tài giỏi mà bà đã nuôi dậy.

Tôi và Thượng nghị sỹ Obama đã có những khác biệt, chúng tôi từng tranh luận với nhau và ông ấy nổi trội hơn.

Chắc chắn chúng tôi vẫn còn nhiều điểm khác biệt. Đây là những thời khắc khó khăn của đất nước, và tối hôm nay, tôi cam kết sẽ làm tất cả những gì có thể để ủng hộ ông Obama dẫn dắt đất nước vượt qua những thách thức trước mắt.


Tôi kêu gọi các bạn, những người đã ủng hộ tôi, nay hãy cùng tôi không chỉ chúc mừng ông Obama mà hãy trao cho vị tổng thống mới niềm tin và những nỗ lực nhiệt thành nhất của chúng ta, để cùng tìm hướng đi chung, để đạt những nhượng bộ cần thiết, để làm cầu nối giữa những khác biệt, và để chung sức vun đắp lại sự phồn vinh của đất nước; để bảo vệ chúng ta trước một thế giới đầy hiểm nguy, và để lại cho con cháu một đất nước mạnh mẽ hơn, tốt đẹp hơn những gì chúng ta được kế thừa.

Bất kể có những khác biệt lớn đến đâu thì chúng ta cũng đều là người dân Mỹ. Xin hãy tin rằng với tôi, không có mối ràng buộc nào có ý nghĩa lớn lao hơn thế.

Đêm nay, nếu chúng ta có phảng phất cảm giác thất vọng thì cũng là lẽ tự nhiên. Nhưng ngày mai chúng ta phải vượt qua tâm trạng đó để hợp tác với nhau, đưa đất nước đi lên. Chúng ta đã chiến đấu rất kiên cường. Dẫu chúng ta không giành được chiến thắng, nhưng đó là lỗi của tôi, không phải của các bạn.

Lời cảm ơn

Tôi vô cùng biết ơn tất cả các bạn về sự ủng hộ cao quý và về tất cả những gì các bạn đã làm cho tôi. Thưa các bạn, tôi ước gì chúng ta đạt được một kết quả khác. Cùng nhau trải qua một chặng đường đầy khó khăn từ những bước đi đầu tiên, sự ủng hộ và tình cảm của các bạn dành cho tôi chưa bao giờ dao động. Không lời nào có thể bày tỏ hết sự biết ơn sâu sắc của tôi đối với các bạn.

Tôi vô cùng biết ơn vợ tôi, Cindy, các con, mẹ tôi và toàn bộ gia đình, cùng rất nhiều bạn bè thân hữu, những người đã sát cánh bên tôi qua những thăng trầm của chiến dịch tranh cử kéo dài này. Tôi luôn là một người may mắn. Chiến dịch này chính là thời kỳ may mắn nhất khi mà tôi nhận được những tình cảm và sự động viên khuyến khích nhiều đến thế.


Có lẽ các bạn cũng biết, các chiến dịch vận động tranh cử thường khiến gia đình gặp nhiều khó khăn hơn là chính các ứng viên, và điều này hoàn toàn đúng trong lần này. Tất cả những gì tôi có thể bù đắp lại cho gia đình chỉ là tình yêu thương và lòng biết ơn vô hạn, cùng lời hứa là chúng tôi sẽ có những năm tháng bình yên bên nhau trong tương lai.

Tôi cũng xin chân thành cảm ơn Thống đốc Sarah Palin, một trong những người vận động tranh cử xuất sắc nhất mà tôi từng biết, một tiếng nói mới đầy ấn tượng trong đảng của chúng ta, tiếng nói kêu gọi cải tổ và tuân thủ những nguyên tắc cơ bản, vốn luôn là sức mạnh của chúng ta.

Phu quân của bà, ông Todd, cùng năm người con dễ thương của họ và sự cống hiến không mệt mỏi họ dành cho chúng ta. Sự can đảm và quyến rũ của họ đã được thể hiện qua chiến dịch vận động tranh cử tổng thống đầy sóng gió này. Chúng ta sẽ rất hào hứng dõi theo sự cống hiến mà Palin sẽ dành cho Alaska, cho Đảng Cộng Hòa và cho Tổ quốc.

Tôi xin cảm ơn toàn bộ các thành viên tham gia chiến dịch vận động tranh cử, từ Rick Davis, Steve Schmids và Marke Salter tới từng tình nguyện viên, những người đã chiến đấu thật kiên cường, quyết liệt tháng này qua tháng khác trong cuộc đua có thể coi là thách thức nhất thời đại này. Với tôi, sự thất bại trong bầu cử không bao giờ quan trọng bằng niềm vinh hạnh được các bạn gửi gắm niềm tin và tình đồng đội.

Tôi không biết chúng ta lẽ ra đã phải làm gì để giành chiến thắng. Tôi sẽ để người khác lên tiếng phán xét. Ứng viên nào cũng mắc phải sai lầm; tôi chắc chắn cũng vậy thôi. Nhưng tôi sẽ không giành ra dù chỉ một giây chỉ để tiếc nuối về những gì đã xảy ra.

Chiến dịch này đã và sẽ là niềm vinh dự to lớn trong cuộc đời tôi. Trái tim tôi tràn ngập lòng biết ơn về những gì đã trải qua, về việc nhân dân Mỹ đã cho tôi một cơ hội công bằng trước khi quyết định trao cho Thượng nghị sỹ Obama và người bạn cũ của tôi, Thượng nghị sỹ Joe Biden niềm vinh dự được dẫn dắt chúng ta trong bốn năm tới.



Tôi sẽ không xứng đáng là một người Mỹ nếu như cứ nuối tiếc về việc số phận đã cho tôi niềm vinh hạnh vô cùng lớn lao là được phụng sự Tổ quốc trong suốt nửa thế kỷ.

Ngày hôm nay, tôi là ứng viên cho vị trí nắm trọng trách to lớn nhất ở một đất nước mà tôi vô cùng yêu thương. Và đêm nay, tôi vẫn là người phụng sự tổ quốc. Đó là điều quan trọng nhất cho mỗi cá nhân, và tôi xin cảm ơn người dân Arizona về điều này.

Đêm nay, hơn bao giờ hết, tôi xin giữ trong trái tim tình yêu thương đất nước, yêu thương công dân nước Mỹ, bất kể đó là người đã ủng hộ tôi hay ủng hộ Thượng nghị sỹ Obama.

Tôi xin có lời chúc thành công tới người từng là đối thủ nhưng nay sẽ trở thành tổng thống của tôi.

Tôi kêu gọi toàn bộ nhân dân Mỹ, như tôi thường nói trong quá trình vận động, là đừng thất vọng về những khó khăn hiện tại của chúng ta. Hãy luôn tin tưởng vào triển vọng và sự vĩ đại của nước Mỹ, bởi không gì là không thể ở đất nước này.

Người Mỹ không bao giờ bỏ cuộc. Chúng ta không bao giờ đầu hàng. Chúng ta không trốn tránh lịch sử; chúng ta làm nên lịch sử.

Xin cảm ơn các bạn. Chúa phù hộ các bạn. Chúa phù hộ nước Mỹ. Xin cảm ơn.

2) Những điều cha muốn cho các con - và cho mọi trẻ em

Tổng thống Mỹ tân cử Barack Obama
Đăng ngày 14/1/2009 trên tạp chí Parade

Malia và Sasha yêu quý,

Cha biết cả hai con đã rất vui vẻ trong hai năm qua với những chuyến vận động tranh cử, các buổi dã ngoại, các cuộc diễu hành và các hội chợ bang, ăn tất cả những món ăn vặt mà đáng nhẽ cha và mẹ các con không nên để các con ăn. Nhưng cha cũng biết rằng mọi việc không phải lúc nào cũng dễ dàng với các con và mẹ, và dù hai con đã rất thích khi có một chú cún mới, thì điều đó cũng chưa thể bù đắp được thời gian mà gia đình chúng ta phải xa nhau.
Cha biết trong hai năm qua cha đã bỏ lỡ những gì, và hôm nay cha muốn nói cho hai con biết thêm một chút về lý do tại sao cha lại quyết định đưa cả gia đình vào chuyến đi này.
Khi cha còn trẻ, cha đã nghĩ cuộc sống xét cho cùng là về bản thân mình, về việc mình sẽ đi trong thế giới này ra sao, trở nên thành đạt và có được những gì mình muốn. Nhưng rồi hai con đã đến với cuộc sống của cha với tất cả sự tò mò, tinh quái và những nụ cười luôn làm cha ấm lòng và toả sáng cuộc sống của cha mỗi ngày.

Và bỗng nhiên, tất cả những kế hoạch to tát cha đặt ra cho bản thân dường như chẳng còn gì quan trọng. Cha nhanh chóng nhận ra rằng niềm vui lớn nhất của cuộc đời cha chính là niềm vui cha nhìn thấy trong cuộc đời các con. Và cha nhận ra rằng cuộc sống riêng của cha sẽ chẳng có ý nghĩa gì mấy nếu cha không thể đảm bảo rằng các con sẽ có được mọi cơ hội để hạnh phúc và thành công trong cuộc sống của các con. Tóm lại, các con gái của cha, đó chính là lý do tại sao cha tranh cử Tổng thống: vì những gì cha muốn cho các con và cho mọi trẻ em ở đất nước này.
Cha muốn tất cả trẻ em đều được học ở những ngôi trường tương xứng với tiềm năng của chúng, những ngôi trường sẽ thử thách chúng, truyền cảm hứng cho chúng, và khiến chúng luôn tò mò về thế giới quanh mình. Cha muốn chúng có cơ hội học đại học, kể cả khi cha mẹ chúng không giàu có. Và cha muốn chúng tìm được việc làm tốt, những công việc lương cao và có đầy đủ phúc lợi y tế, những công việc mà chúng vẫn có thời gian chơi với con cái và nghỉ hưu một cách đầy tự trọng.
Cha muốn chúng ta đẩy xa ranh giới của sự khám phá để các con có thể nhìn thấy những công nghệ và phát minh mới, những thứ sẽ cải thiện cuộc sống của chúng ta và làm cho hành tinh này sạch sẽ và an toàn hơn. Và cha cũng muốn chúng ta đẩy xa những ranh giới trong mỗi con người để vượt ra khỏi sự chia rẽ về sắc tộc và vùng miền, giới tính và tôn giáo vốn khiến chúng ta không thể nhìn thấy những gì tốt nhất ở mỗi con người.
Đôi khi chúng ta cũng phải đưa những thanh niên của mình ra chiến trận và những tình huống hiểm nghèo khác để bảo vệ đất nước chúng ta, nhưng khi làm vậy, cha muốn chắc chắn rằng điều đó chỉ vì những lý do tốt, rằng chúng ra đã cố gắng hết sức để hoà giải những khác biệt với các quốc gia khác một cách hoà bình, và rằng chúng ta làm mọi việc có thể để giữ cho các quân nhân của chúng ta an toàn.
Và cha muốn mỗi trẻ em đều hiểu rằng những người Mỹ can đảm đó không tự dưng chiến đấu vì những phúc lành đó mà không có lý do, rằng là công dân của đất nước này vừa có quyền lợi to lớn mà cũng có những trách nhiệm nặng nề.

Đó chính là bài học mà bà ngoại đã dạy cha khi cha bằng tuổi các con. Bà đã đọc cho cha nghe những dòng trong Tuyên ngôn độc lập và kể cho cha nghe chuyện về những con người đã đấu tranh cho sự bình đẳng, vì họ tin rằng những lời viết ra trong văn bản đó cách đây hai thế kỷ hẳn phải có ý nghĩa gì đó.

Bà đã giúp cha hiểu rằng nước Mỹ vĩ đại không phải vì nước Mỹ hoàn hảo, mà vì nước Mỹ luôn cố gắng hoàn thiện mình. Và những công việc còn dang dở để hoàn thiện sự đoàn kết của chúng ta chính là trách nhiệm của mỗi người. Đó là trách nhiệm mà chúng ta truyền lại cho con cháu, để mỗi thế hệ mới có thể nhìn thấy rõ hơn nước Mỹ mà chúng ta biết mình phải xây dựng nên.
Cha hy vọng cả hai con sẽ đảm nhận công việc đó, tìm ra điều đúng từ những điều sai trái các con nhìn thấy và làm việc để đem đến cho người khác những cơ hội mà các con đã có. Không phải chỉ bởi vì các con có nghĩa vụ phải trả ơn đất nước đã cho gia đình ta quá nhiều thứ, mặc dù đúng là các con có nghĩa vụ đó. Mà còn bởi vì các con có nghĩa vụ đối với bản thân mình. Bởi vì chỉ khi các con dấn bước đến điều gì đó lớn hơn bản thân, các con sẽ nhận ra tiềm năng đích thực của mình.

Đó là những điều cha muốn cho các con, được lớn lên trong một thế giới không có giới hạn đối với những ước mơ và không có thành công nào nằm ngoài tầm với, và trở thành những người phụ nữ giàu lòng trắc ẩn và tận tuỵ, góp phần xây dựng thế giới này. Và cha muốn mọi trẻ em đều có cơ hội học hành, mơ ước, lớn lên và thành đạt giống như các con. Đó chính là lý do tại sao cha đưa cả gia đình mình vào cuộc phiêu lưu lớn này.

Cha rất tự hào về hai con. Cha yêu các con hơn các con biết rất nhiều. Và mỗi ngày, cha đều biết ơn sự kiên nhẫn, bình tĩnh, thái độ và cả sự hài hước của các con khi chúng ta cùng nhau chuẩn bị cho cuộc sống mới trong Nhà Trắng.

Yêu các con,
Cha

* Theo Slate.com - Chung Hoàng dịch

Friday January 23, 2009 - 07:26am

Không có nhận xét nào: