17 tháng 3, 2009

Khóc một dòng sông

Hôm nọ trời mưa ngập sân trường, ngập đường xá, hát cà rỡn "Khóc một dòng sông,tôi đã khóc một dòng sông, một dòng sông dài, nhớ cha nhớ mẹ, nhớ anh nhớ chị, ... "(entry Tắm Mưa ). Dòng sông Tắm mưa còn giởn được. Còn dòng sông bị giết : Vedan giết ...Thị Vải , này 14 năm âm thầm giết bằng đầu độc Thị Vải , chuyện thiệt nào phải giởn chơi ! Vedan giởn thiệt được bấy lâu nay bởi Vedan “siêu đẳng”, cơ quan chuyên môn yếu kém ?

* Thanh Niên: Quan điểm của ông như thế nào khi suốt 14 năm Vedan vi phạm xả nước bẩn ra sông mà cơ quan chức năng không phát hiện được?
- Chuyện này khó lắm. Chúng tôi làm mọi cách rồi. Sở TN-MT cũng làm hết cách. Nhưng Vedan gian dối quá siêu nên kiểm tra không ra. Nếu biết Vedan như thế ai dại gì cấp phép cho họ hoạt động để rồi lãnh hậu quả và giờ đây phải xử lý.
* Người Lao Động: Nhiều nhà khoa học nói rằng năm 1997 đã khẳng định ô nhiễm tại khu vực sông Thị Vải là đáng báo động, đồng thời xác định được nguồn thải ra từ Vedan. Sao từ lúc đó tỉnh không tìm giải pháp ngay để chấn chỉnh?
- Nói thì nói vậy nhưng đụng đến pháp lý cần có cơ sở. Ý kiến của các nhà khoa học rất hay nhưng phải cụ thể hóa bằng pháp lý. Nếu tôi đặt tình huống sau khi đóng cửa Vedan mà môi trường tiếp tục ô nhiễm thì sao, bởi tôi biết nhiều đơn vị khác cũng vi phạm.
* Lao Động: Để chuyện Vedan xảy ra như vậy, ông nhìn nhận trách nhiệm của tỉnh và cơ quan chức năng địa phương như thế nào?
- Trước hết phải thừa nhận là yếu kém về năng lực. Hành vi của Vedan tinh vi như thế rất khó phát hiện. Công an còn phải kiên trì cài cắm lâu dài mới bắt được quả tang
(Đó là ý kiến của ông Ao Văn Thinh - phó chủ tịch UBND tỉnh Đồng Nai - trong cuộc tiếp xúc báo chí vào sáng 18-9, xung quanh vụ Vedan “giết” sông Thị Vải. - nguồn
Vnchannel.net )

Buồn ... lộn gan ! Phải đâu cái buồn ... buồn khi đọc bài thơ :

Cơn ác mộng tràn dầu chưa kịp đi qua
Vịt chạy ruộng đứt hơi vì lúa lép
Nơi tôm cá ê hề mà tìm không ra con tép
Nhịp thở dòng sông thoi thóp dưới váng dầu

Bảy xã hôm qua chưa tan nỗi sợ đắm tàu
Sáng mở mắt đã cuống cuồng chống lũ
Mưa và lệ hoà tan trong bão dữ
"Nhà Bè nước chảy chia haị.."

Anh đã từng cắm sào Tam Thôn Hiệp đến chai tay
Cụng ly nỗi buồn Lý Nhơn, thăm tri âm Bình Khánh
Ghé An Thơi Đông ngó trộm tóc dài
Xuống Phước Kiểng chia hai dòng ấm lạnh

Anh đã từng hứng mưa cho trái tim sét đánh
Nhưng sét đánh trong mưa chỉ hại có một người
Còn bão lũ lại gieo đầy bất hạnh
Đắm mảnh đất nghèo chưa kịp ra khơi

Em hát "Nhà Bè..." chi vậy em ơi
Nước ngập sách vở làm sao thành câu hát
Con còng con nghêu vốn đã hiếm hoi
Hạt gạo cổ tích ngậm ngùi như lục bát

Ai không biết "Lá lành đùm lá rách"
Bầy vượn còn đùm bọc nhau chia trái héo Cần Giờ
Anh cũng chia lòng đến Nhà Bè, Duyên Hải
Lạy trời tóc dài thuở ấy vẫn còn thơ ...

(Không đề trước ngã ba sông
- Bùi Chí Vinh )

Buồn giận ! Buồn thôi, sao mà khác nhau ...đắng !

tphương

Friday September 26, 2008 - 12:52am

Không có nhận xét nào: